Thuy quái là loài có trí tuệ, chắc hẳn bọn chúng cũng không muốn Huyền Không đảo bị huỷ.
Hoàng phu nhân thở dai nói: "Sau nay Bồng Lai đảo sẽ đối xử tốt với thuy quái."
Lục Châu đáp: “Ngã một lần sẽ khôn ra. Nói không chừng đàn thuỷ quái có ý định rời đi."
Vừa rồi chúng nó nhảy ra khỏi mặt biển để tạm biệt, có lẽ sẽ di dời đến vùng biển khác.
Hoàng phu nhân nhè nhẹ gật đầu, lộ vẻ bất đắc dĩ.
Lúc này Lý Cẩm Y đạp không bay lên, khom người nói: "Cơ lão tiền bối, toàn bộ người của Thái Hư Học Cung đã bị xử lý."
Lục Châu hài lòng gật đầu.
Hoàng phu nhân vội nói: "Hai vị, xin mời đi theo ta."
Lục Châu nhìn về phía Hải Loa và Tiểu Diên Nhi. Tiểu Diên Nhi đang bị thương nhẹ, đúng là cần phải nghỉ ngơi tịnh dưỡng một chút.
Thế là mấy người đi theo Hoàng phu nhân đến Đông đảo.
Toàn bộ đệ tử Bồng Lai đảo đã tề tựu đông đủ trên quảng trường bên ngoài đại điện. Đám người Thanh Vân Kiếm Phái do Mã Khánh dẫn đầu cũng có mặt đầy đủ.
Từ trên xuống dưới Bồng Lai đảo dù già hay trẻ, dù mạnh hay yếu đều nhìn lão giả đang từ từ bước tới bằng vẻ kính sợ.
Theo quy của Bồng Lai Môn, các đệ tử cúi đầu biểu đạt sự kính trọng.
"Cung nghênh lão tiền bối!"
"Cung nghênh lão tiền bối!"
Trên bậc thang dẫn lên đại điện, Hoàng phu nhân xoay người lại, trầm giọng nói: “Quỳ xuống."
Toàn bộ đệ tử Bồng Lai Môn bao gồm cả Lý Cẩm Y đã xuất sư đều quỳ một gối xuống, đầu cúi thấp.
[Ting - thu hoạch được 2.805 người thành kính lễ bái, ban thưởng 28.050 điểm công đức.]
Không ai là không thành kính, không ai không quỳ bái bằng tất cả sự kính trọng của mình.
Hoàng phu nhân cao giọng nói: "Cơ lão tiền bối dùng tay nâng đảo, cứu Bồng Lai đảo thoát khỏi hiểm nguy, xin nhận một lạy của ta."
Lần này nàng muốn hành lễ một cách chính thức, nhưng Lục Châu đã tiện tay vung lên, cương khí ngăn chặn nàng quỳ xuống.
"Miễn lễ." Lục Châu đạm mạc nói. "Đường đường là phu nhân đảo chủ Bồng Lai đảo, sao có thể quỳ gối trước người khác."
"Tiền bối dạy phải." Hoàng phu nhân rung động đáp.
Đúng lúc này, Lục Châu đột nhiên uy nghiêm nói: "Còn không mau lăn ra đây?"
Đám người cả kinh, vội vàng quay đầu nhìn quanh, tưởng có dư nghiệt lẩn trốn đâu đây.
“Khà khà khà ... ”
Từ sau cửa đại điện bỗng xuất hiện một thân ảnh, một tay cầm kiếm một tay giơ lên vẫy chào mọi người.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!