Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Tổ Sư Gia Trùm Phản Diện - Lục Châu (FULL)

"Trước khi trảm kim liên người này nhất định là cao thủ bát diệp. Đúng là không phải người, tu luyện gì mà nhanh như vậy! Đoán chừng trong ba tháng này hắn lại khai thêm một diệp cho mà xem. Người của các đại môn phái khai diệp cũng không chậm."

Minh Thế Nhân ngồi trên canh cây, thấy Đoan Mộc Sinh đột nhiên rời đi bèn hỏi: "A, tam sư huynh, huynh đi đâu thế?"

"Đến thác nước tu luyện, không có việc gì đệ đừng đến làm phiền ta." Đoan Mộc Sinh tung ngưoi bay len rồi dần dần khuất bóng.

Cùng lúc đó.

Trong hoàng thành Thần Đô, bên ngoài một căn mật thất u ám.

“Tôn nhi Lưu Chấp, bái kiến Hoàng gia gia." Tiếng nói vang lên xa xăm mà trầm thấp.

Đáng tiếc cánh cửa mật thất vẫn không động đậy.

"Chuyện liên quan đến tồn vong của hoàng thất, tôn nhi thỉnh cầu được yết kiến Hoàng gia gia!"

Hắn chờ một lát, cánh cửa đá cuối cùng cũng ông ông chậm rãi mở ra.

Trong lòng Lưu Chấp mừng rỡ, vội đứng dậy rón rén bước vào.

Căn mật thất rất lớn, bước vào trong như đang ở trong một thế giới khác.

Bên trong có đầy đủ mọi vật dụng, điển tịch cũng có rất nhiều, đầy đủ các loại đại đạo tu hành, từ công pháp của bách gia đến vũ kỹ đao thương côn bổng, không gì không có.

Một vị lão giả thân mặc trường bào, gương mặt tiều tuy ngồi ngay ngắn trên đài cao, tia sáng trên trần rọi xuống người hắn. Toàn bộ mật thất khổng lồ chỉ có một người.

"Hoàng gia gia." Lưu Chấp quỳ xuống.

Trong mật thất hoàn toàn yên tĩnh. Lưu Chấp không dám tuỳ tiện mở miệng. Một lúc sau lão giả mới mở mắt ra.

"Thế nhân đều biết Cô đã băng hà, không màng đến thế sự. Ngươi thật to gan!"

(Chú thích: "Cô" là cách xưng hô của người chức vị cao thời cổ đại để tự gọi mình, tương tự như "cô gia", mình viết hoa để các bạn không hiểu nhầm.)

Vị lão giả này chính là phụ thân của hoàng đế Vĩnh Thanh, là hoàng đế Vĩnh Thọ đã băng hà, tự là Lưu Qua!

Lưu Chấp quỳ dưới đất, run rẩy nói:

"Tôn nhi không muốn quấy nhiễu Hoàng gia gia, nhưng mà ... hiện tại thiên hạ đại loạn, đại đệ tử Ma Thiên Các Vu Chính Hải cướp bóc đốt giết khắp nơi, làm việc ác bất tận."

“Lưu Thương đâu?"

“Phụ hoàng ... phụ hoàng tuy là bát diệp nhưng cũng khó làm gì được U Minh Giáo." Lưu Chấp nói.

Lưu Qua khẽ nhíu mày, lại thở dài một tiếng. "Cô còn không bằng phụ hoàng ngươi. Huống chi Cô đã là một đống xương già từ lâu.”

Thái tử Lưu Chấp cúi người, run giọng nói:

“Nhưng bây giờ tôn nhi chỉ có thể cầu cứu Hoàng gia gia ... nếu ngay cả Hoàng gia gia cũng không còn cách nào thì ... thiên hạ này sẽ đổi chủ mất!"

Lưu Chấp lệ rơi đầy mặt, từng giọt nước mắt như những cánh hoa nhỏ rơi tí tách xuống mặt đất.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!