Khi Lưu Chấp rời khỏi mật thất, Vĩnh Thọ hoàng đế Lưu Qua nhìn về phía chiếc rương bám đầy bụi bặm nằm trong góc phòng, khẽ nói:
“Cô nguyện thiên hạ thái bình, nguyện tất cả mọi chuyện chỉ là huyễn cảnh."
Cùng lúc đó.
Trong mật thất Ma Thiên Các.
Toàn thân Lục Châu được bao phủ bởi những tự phù thần kỳ. Ý thức của hắn dường như đã biến mất, thân thể không còn thuộc về mình.
Không biết đã qua bao lâu, Lục Châu đắm chìm trong cảm giác đó như thể mình đang ngủ say.
Từng tự phù xuất hiện trong đầu hắn, dần dần hiển thị thành những con chữ, tuy rằng sắp xếp lại vẫn rất khó hiểu nhưng không còn là những ký tự kỳ lạ như trước nữa.
Ý thức Lục Châu khẽ động. Đột nhiên bên tai chợt truyền đến những thanh âm không quá rõ rang --
“Tiểu sư muội, phải thế này ... như vậy ... đúng rồi ... "
Ngoài đại điện, Chư Hồng Cộng đang kiên nhẫn hướng dẫn Hải Loa phương pháp ngưng cương:
"Kiếm cương càng lớn càng cần nhiều nguyên khí và lực khống chế cao. Hiện tại muội mới nhập môn tu hành, trước tiên phải học cơ sở. Khi nào nguyên khí đầy đủ rồi thì có thể tinh luyện Ngưng Thức để ngưng kết ra kiếm cương tinh thuần hơn."
"Vâng." Hải Loa nghe cái hiểu cái không.
Trong ba tháng này nàng đều đang tu hành phương pháp thổ nạp sư phụ đưa, đồng thời tập ngưng kết nguyên khí, mở rộng đan điền khí hải.
Những môn tu hành cơ sở vốn không mấy thú vị, hàng ngày Hải Loa thấy các sư huynh sư tỷ đều ngưng kết ra cương ấn với đủ loại hình dạng khác nhau, nàng vô cùng ao ước.
"Chúng ta bắt đầu từ cỡ nhỏ trước, ngưng tụ ra kiếm cương cỡ ngón tay nhé. Muội làm theo ta, nín hơi ngưng thần, dẫn đạo nguyên khí đi vào kỳ kinh bát mạch, cách chỉ thành cương."
Chư Hồng Cộng nghiêm túc hướng dẫn, đồng thời trong lòng bàn tay hắn cũng xuất hiện một đạo kiếm cương lớn bằng ngón tay, lẳng lặng lơ lửng.
“Bát sư huynh thật là lợi hại." Hải Loa vỗ tay nói.
Chư Hồng Cộng kiêu ngạo đáp: "Đây là chuyện nhỏ thôi ... Lực khống chế càng mạnh thì kiếm cương ngưng tụ càng tinh thuần, càng to và số lượng càng nhiều hơn ... Muội kiên nhẫn một chút, chỉ cần tốn chút thời gian sẽ làm được thôi."
“Là như vầy phải không?"
Ông -
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!