“Sư phụ, người hiểu lầm đại sư huynh rồi. Đồ nhi thấy người bế quan, trong lúc nhất thời không thể ra ngoài xử lý chuyen Lưu Qua nên mới gửi phi thư mời đại sư huynh và Hoàng Thời Tiết đến trợ giúp." Minh Thế Nhân giải thích.
Lục Châu không đáp. Thời gian lĩnh hội Địa Tự Quyển đúng là đã vượt ngoài dự đoán của hắn.
Bốn vị trưởng lão đã trảm kim liên trùng tu, trong khoảng thời gian năm tháng khó lòng tấn thăng lên bát diệp được. Huống hồ gì không ai biết bát diệp không kim liên có mạnh hơn bát diệp có kim liên hay không.
Các đệ tử khác dù tu vi tịnh tiến nhanh cũng không phải là đối thủ của bát diệp. Chuyện này đúng là không thể trách Minh Thế Nhân.
Nhưng tên Vu Chính Hải nay không biet ton su trọng đạo cung là sự thật.
"Bảo hắn cút đi." Lục Châu đạm mạc nói.
"Sư phụ, đại sư huynh từ xa chạy tới đây cũng là có tâm, sư phụ bảo huynh ấy cút đi có phải là hơi ... " Minh Thế Nhân ngập ngừng nói.
"Nếu ngươi đồng tình với hắn thì xuống chân núi đứng với hắn đi."
“Đồ nhi ... đồ nhi không có ý này. Đồ nhi chỉ là cảm thấy ... vâng, đại sư huynh nên cút đi mới phải."
Nói xong Minh Thế Nhân khom người lui ra rồi xoay người đi xuống núi.
Quả nhiên Vu Chính Hải vẫn còn đứng đó, hai tay chắp sau lưng, thái độ không kiêu ngạo cũng không tự ti, đầu ngang lên nhìn Ma Thiên Các, không rõ đang nghĩ gì.
Thấy Minh Thế Nhân đi xuống, Vu Chính Hải nở nụ cười, gật đầu nói: "Ta biết lão tứ đệ có tâm mà ... Lại đay trò chuyện với ta nào."
Minh Thế Nhân: “? ? ?"
"Sao hả?"
"Không có gì ... Đại sư huynh, huynh đứng đây làm gì thế?"
"Tức cảnh sinh tình, nhớ lại chuyện xưa, không khỏi buồn thương một chút ... " Vu Chính Hải thở dài.
Minh Thế Nhân thầm nghĩ, nơi này thì có gì mà tức cảnh sinh tình không biết!
Vu Chính Hải nói: "Lúc ta mới nhập môn còn tinh nghịch hơn các đệ nhiều. Mỗi một góc trong Kim Đình Sơn đều có dấu chân ta. Ta rất thích ngọn núi này, ta có thể dành cả ngày chỉ để ngắm từng gốc cây ngọn cỏ."
Lời này nghe cứ thấy kỳ kỳ thế nào. Trong lòng Minh Thế Nhân thầm nghĩ nhưng lại không dám nói ra miệng.
"Đại sư huynh, huynh thật sự không lên núi thăm sư phụ sao?" Minh Thế Nhân thăm dò hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!