Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Tổ Sư Gia Trùm Phản Diện - Lục Châu (FULL)

"Đây là nguyên văn? Sư phụ còn nói gì nữa?" Vu Chính Hải trừng to mắt, tức giận hỏi.

"Ta nói ra sợ huynh sẽ đánh ta ... " Minh Thế Nhân cười hắc hắc.

"Cứ nói thẳng, ta sẽ không trách đệ."

"Sư phụ còn nói, đời này sư phụ thu mười đồ đệ, người kém cỏi nhất chính là huynh ... Ui da, đại sư huynh đã nói sẽ không đánh đệ mà, huynh mau mau mau buông tay, còn nửa câu sau nữa mà ... "

Minh Thế Nhân vội vàng lui lại, sửa sang cổ áo rồi nói tiếp. "Sư phụ nói huynh là đứa vô dụng nhất, lúc nào cũng rụt rè sợ hãi, nhát như thỏ đế."

Vu Chính Hải nắm chặt tay thành quả đấm, trong lòng hừng hực lửa giận. "Lão tứ, cầm đao cho ta. Lên núi!”

Nói xong hắn ném Bích Ngọc Đao ra, Bích Ngọc Đao xoay mấy vòng rồi đáp vào tay Minh Thế Nhân. Vu Chính Hải chắp tay sau lưng bước vào tầng bình chướng như chốn không người.

Minh Thế Nhân nhìn theo bóng lưng Vu Chính Hải, trái tim đập thình thịch không thôi.

Mẹ nó đúng là hú hồn hú vía ...

Hắn lại quay về.

Minh Thế Nhân đến bên cạnh Vu Chính Hải, khẽ nói: "A đại sư huynh, sao huynh không đi vào?”

Khụ khụ.

Vu Chính Hải nghĩ vội ra một lý do. “Lão tứ ... đã muộn như vậy rồi, để hôm khác ta lại đến."

Mặt trời từ từ lặn xuống, bóng râm dần bao trùm lên ngọn núi.

Minh Thế Nhân và Vu Chính Hải đi nhanh lên núi hướng về phía Ma Thiên Các, thậm chí còn sử dụng đại thần thông.

“Đại ... đại sư huynh, chờ ta với ... "

Lúc này Vu Chính Hải đã đi tới bên ngoài Đông Các.

Trở lại chốn vũ, đáng lẽ trong lòng Vu Chính Hải nên cảm thấy tức cảnh sinh tình, cảm thán một phen cảnh còn người mất mới đúng ... nhưng chẳng biết tại sao lúc này hắn lại cảm thấy căng thẳng.

Thôi, để lần sau thì hơn.

Vu Chính Hải vừa xoay người muốn đi, chợt nhớ tới lời vừa rồi Minh Thế Nhân nói, lại cảm thấy không cam lòng. Cái gì mà rụt rè sợ hãi? Cái gì mà nhát như thỏ đế?

Hắn lại quay về.

Minh Thế Nhân đến bên cạnh Vu Chính Hải, khẽ nói: “A đại sư huynh, sao huynh không đi vào?"

Khụ khụ.

Vu Chính Hải nghĩ vội ra một lý do. "Lão tứ ... đã muộn như vậy rồi, để hôm khác ta lại đến."

Minh Thế Nhân nhìn sắc trời, thầm nghĩ, mặt trời vừa mới lặn thôi mà?

"Đại sư huynh, sư phụ nói huynh như vậy mà huynh không tức giận?"

“Sư phụ mắng đồ đệ là chuyện thiên kinh địa nghĩa, chúng ta thân là đồ đệ sao có thể tính toán với sư phụ được?" Vu Chính Hải vỗ vai Minh Thế Nhân. "Đệ còn trẻ tuổi nóng tính, nên giống như ta, nhìn thoáng một chút là được."

"Ách ... "

"Ta đi trước."

Vu Chính Hải vừa định xoay người rời đi thì từ trong Đông Các chợt truyền ra mot đạo thanh am tram thấp --

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!