Vu Chính Hải đã chuẩn bị tinh thần sẽ bị trừng phạt, hắn lấy hết dũng khí nói ra những lời ẩn sâu trong lòng mình, cho dù sư phụ muốn trừng phạt hắn cũng sẽ không oán giận nửa câu.
Trong quá khứ, tính tình sư phụ không tốt, càng không thích nói đạo lý, nếu đồ đệ dám già mồm chính là đang bất kính với sư phụ, huống hồ gì ngày hôm nay hắn lại lớn mật đến thế.
Cái dập đầu này là sự kính sợ đối với sư phụ, đồng thời cũng là hy vọng sư phụ có thể hiểu được suy nghĩ của hắn.
Lục Châu nhìn Vu Chính Hải quỳ rạp dưới đất, lắc đầu nói: "Đứng lên rồi nói."
“Đồ nhi không dám."
“Chuyện nên nói cũng đã nói. Ngươi thích quỳ như vậy thì cứ quỳ."
Lúc này Vu Chính Hải mới ngẩng đầu đứng lên.
Lời gì cũng phải nói ngược hắn mới nghe vào tai. Cái tính tình này của Vu Chính Hải từ nhỏ đến lớn đều hệt như vậy, chưa từng thay đổi.
Chỉ là ... Cơ Thiên Đạo vốn không phải người thích nói đạo lý, hầu hết thời gian đều dùng nắm đấm để thu phục người. Nắm đấm tuy là thứ tốt có thể giải quyết được rất nhiều vấn đề ... nhưng có nhiều thứ cho dù dùng nắm đấm đập nát thì vẫn không xử lý được.
Lục Châu lại nhìn Vu Chính Hải.
Cho dù Vu Chính Hải đã buộc mình phải trấn định nhưng khi đứng lên vẫn cảm thấy không thể thở nổi. Cuộc đối thoại vừa rồi khiến hắn cảm thấy rất áp lực. Đường đường là Giáo chủ của một giáo vậy mà lúc này lại thấy căng thẳng không thôi.
"Được rồi." Lục Châu phất tay đi về một phía khác. "Đại nam nhân chỉ có thể chảy máu, lề mà lề mề như vậy không xứng làm đệ tử Ma Thiên Các. Ngươi như thế làm sao có thể đánh hạ được Thần Đô?"
Vu Chính Hải nghe vậy, trong lòng rung động, vội vàng bước nhanh theo sau Lục Châu. "Sư phụ ... người, người thật sự đồng ý?"
Lục Châu vừa đi vừa nói:
"Lão phu đã nói thì sẽ luôn giữ lời. Thời gian nửa năm này chỉ còn lại chưa đến một tháng ... Món nợ của ngươi lão phu sẽ tính toán rõ ràng luôn trong một lần."
Vu Chính Hải cực kỳ mừng rỡ, khom người nói:
“Nếu thật là thế, đồ nhi còn có một điều muốn thỉnh cầu."
"Nói đi."
"Nay cửu châu đã bị U Minh Giáo khống chế, nếu có thể, đồ nhi hy vọng Ma Thiên Các không nhúng tay vào việc này." Vu Chính Hải nói.
Lục Châu dừng bước, quay đầu nhìn Vu Chính Hải. "Ngươi có nắm chắc?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!