"Ma giáo loạn thế, lý nên tru sát!" Một vị trưởng lão cất tiếng nói.
Một người dẫn đầu, những người khác lần lượt hưởng ứng.
“Ma giáo loạn thế, lý nên tru sát!"
Tư Vô Nhai ngẩng đầu nói: "Đại sư huynh, trông cậy vào huynh đó!"
Đay chính la nguyen nhan tại sao trước đo Tư Vo Nhai lại hỏi Vu Chính Hải có nắm chắc hay không. Vu Chính Hải nhất định phải có năng lực lấy một địch trăm ... nếu không có phá được Thập Tuyệt Trận cũng chỉ là công dã tràng.
Mấy chục ngàn huynh đệ U Minh Giáo chỉ có thể đi cùng Vu Chính Hải đến bước này. Còn lại phải trông cậy vào thủ đoạn của hắn.
Vu Chính Hải chắp tay xoay người, giọng điệu trở nên âm trầm mà lạnh lùng:
“Bát diệp?"
Mười chín vị trưởng lão không phải bát diệp, hiện tại trong Hoàng thành chỉ có Lưu Thương và Vương Việt là bát diệp mà thôi.
Thân ảnh Vu Chính Hải đột ngột biến mất!
"Hả?" Vương Việt không ngờ Vu Chính Hải nói động thủ là động thủ.
Một giây sau, Vu Chính Hải xuất hiện trên đầu Vương Việt. Bích Ngọc Đao trong tay toả ra hào quang rực rỡ!
"Đại Huyền Thiên Chương, Quân Lâm Thiên Hạ!"
Lấy Vu Chính Hải làm trung tâm, toàn bộ Hoàng thành đều bị đao cương ngập trời bao phủ, đao cương như mũi khoan ghim thẳng xuống.
Đám cấm vệ quân hoàn toàn không có năng lực ngăn cản, lập tức bị miểu sát.
Vương Việt thao túng pháp thân bay về phía chân trời hòng né tránh, nhưng Vu Chính Hải đã thi triển đại thần thông thuật, thân ảnh nhoáng lên. Đao Trấn Sơn Hà!
Đao cuong đam vao phap than cua Vuong Viet. Soat! Canh tay phap than bị chặt đứt.
Vương Việt hét thảm, vội vàng quay đầu bỏ chạy. Vu Chính Hải liên tục thi triển đại thần thông thuật như diều hâu vồ gà con, sau đó từ bên trên lao xuống. Huyền Thiên Tinh Mang!
Đao cương che lấp đường đi của hắn, Vương Việt xoay người lại chống cự, Bích Ngọc Đao lượn một vòng rồi bổ về phía Vương Việt.
Âm! Vương Việt bay ngược ra ngoài, không còn sức chiến đấu!
Cùng là bát diệp mà chênh lệch lại cách biệt một trời một vực. Đám tu hành giả trong Thần Đô nhìn cảnh này mà choáng váng.
"Sao Vương Việt trông cứ như là thất diệp vậy? Chẳng lẽ là bát diệp giả?"
"Là ta bị hoa mắt, hay là Vương Việt đang giả vờ thế?"
"Không có khả năng, pháp thân bát diệp sao có thể là giả được, pháp thân cấp thấp còn nguy trang được nhưng pháp thân cao giai ai làm giả được ta cạp đất ăn cho hắn xem!"
Ba lần thi triển đại thần thông thuật, Vương Việt mất sức chiến đấu.
Vu Chính Hải lơ lửng bay lên. Lưu Thương vẫn luôn quan chiến mà không nhúng tay vào, lúc này hắn mới vỗ tay:
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!