Lục Châu nhìn thoáng qua Vu Chính Hải, thở dài nói:
“Phù văn chỉ có thể kéo dài tính mạng, đem chia cho hai người sử dụng, các ngươi cũng không thể đi giết người cướp thọ mệnh lung tung được."
Tư Vô Nhai đáp:
"Chỉ cần có thể giữ mạng cho đại sư huynh trong bốn mươi chín ngày thì sẽ có hy vọng. Trên thực tế cổ tịch không hề ghi chép việc một người chỉ được hồi sinh ba lần. Cái kết luận đó chỉ tổng kết dựa vào tuổi thọ cực hạn của con người là một ngàn năm mà thôi.”
Trong lòng Lục Châu khẽ động. "Ngươi có nắm chắc không?"
"Đồ nhi ... đồ nhi muốn đưa đại sư huynh đi một chuyến đến Lâu Lan. Đại sư huynh từng nói lần đầu tiên huynh ấy tử vong chính là nhờ khu vực thiên nhiên nơi đó vô cùng thích hợp để hồi sinh. Đồ nhi dù không nắm chắc cũng muốn thử một ľần.”
Hoa Trọng Dương khom người nói: "Vãn bối nguyện cùng đi."
Mười hai vị đà chủ cũng lên tiếng: "Thuộc hạ thề chết đi theo Giáo chủ!”
“Sư phụ, để đồ nhi hộ tống đại sư huynh đi!"
“Đồ nhi cũng muốn đi ... "
Các đệ tử đồng loạt giơ tay xin đi. Ánh mắt Lục Châu đảo qua đám người.
Tuy rằng U Minh Giáo đã đánh hạ được Thần Đô nhưng trong cung cấm này nguy cơ trùng trùng, chuyến đi đến Lâu Lan lại càng không dễ dàng.
Trầm ngâm một lát, Lục Châu nói: "Lão thất, ngươi sử dụng phi liễn đi tới Lương Châu tìm nhị sư huynh ngươi."
Nếu có Ngu Thượng Nhung giúp đỡ thì chuyến đi này sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Diệp Thiên Tâm nói: "Sư phụ, hay là để đồ nhi đi cùng thất sư đệ đến Lương Châu. Đồ nhi từng đi khắp Đại Viêm, đi qua Tây Vực, vượt đường Lâu Lan. Nếu dùng phi liễn thì quá mức rêu rao, mục tiêu lớn dễ khiến dị tộc chú ý, vô cùng nguy hiểm."
Lời Diệp Thiên Tâm nói cũng có lý. Có nàng đi cùng, chuyến đi sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Thế nhưng Tư Vô Nhai lại nói: "Lục sư tỷ, dù tỷ là bát diệp nhưng thương thế chua khoi han, ty vẫn nên ở lại thì hơn. Thần Đô cần có sư phụ toạ trấn, huống hồ gì ở Lâu Lan đệ cũng có nhiều tai mắt."
Tư Vô Nhai nhìn thoáng quá Vu Chính Hải rồi nói: "Sư phụ, thời gian không đợi người, đồ nhi xin cáo lui trước."
"Đi đi." Lục Châu phất tay áo.
Tư Vô Nhai điểm nhẹ mui chan phong lên trên phi liễn. Xuyên Vân phi liễn kéo theo chiếc đuôi dài vạch một đường trên bầu trời, chỉ trong giây lát đã biến mất trong làn mây.
Đám tu hành giả bên ngoài Thần Đô thấy cảnh này vô cùng kinh ngạc và nghi hoặc. Thấy Thập Tuyệt Trận biến mất, lá gan bọn hắn cũng to lên, bèn kéo đến gần Thần Đô tìm tòi thực hư.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!