Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Tổ Sư Gia Trùm Phản Diện - Lục Châu (FULL)

Trong doanh địa Nhu Lợi, đám tu hành giả ngồi quanh lửa trại uống rượu ăn thịt, không hề có vẻ gì là muốn tấn công Lương Châu.

Tạp La Nhĩ bước ra ngoài, ngang đầu nhìn lên thiên không.

"Tạp Lan ... rất nhanh thôi ta sẽ báo thu cho đe." Trong mắt Tạp La Nhĩ loe lên hàn quang.

Ban đêm, trong rừng rất yên tĩnh.

Bay liên tục cả ngày, Ngu Thượng Nhung dự định dừng lại nghỉ ngơi một lát.

Cát Lượng biểu hiện quá tốt vượt xa tưởng tượng của Ngu Thượng Nhung. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là Cát Lượng có thể bay ngang qua lạch trời.

Lạch trời là một hẻm nui nam giữa Đại Viêm và Tây Vực, cao ngất chìm trong mây mù. Muốn vượt qua lạch trời cần phải có tu vi cực cao hoặc có phi liễn hộ tống. Xung quanh lạch trời quanh năm đều có rất nhiều binh sĩ tuần tra đề phòng dị tộc xâm lấn, người bình thường rất khó có thể vượt qua.

Sau khi Thần Đô đại loạn, đội quân của Ngụy Trác Ngôn rút đi khiến nơi này có vẻ quạnh quẽ hơn rất nhiều.

Ngu Thượng Nhung nhìn về phía lạch trời, ngoại trừ những vì sao đêm thì không thấy gì nữa.

Hắn lại nhìn về phía Vu Chính Hải đang nằm tựa người vào một gốc cây, hai mắt nhắm nghiền, khẽ hỏi:

"Huynh thống hận Lâu Lan như vậy, sao không nhân lúc U Minh Giáo mạnh mẽ nhất mà đánh hạ bọn hắn? Đến Thần Đô huynh cũng đánh được kia mà."

Vu Chính Hải không có trả lời, cũng không cách nào trả lời.

"Trước kia khi ta, huynh cùng sư phụ hỗn chiến, cuối cùng chúng ta bị đánh bại ... Sau khi sư phụ rời đi, nếu lúc đó ta không đánh huynh một chưởng cuối cùng, có phải huynh sẽ không bị Lưu Thương đánh lén hay không?"

“Cho nên ... một mạng đó của huynh nên tính lên đầu ta mới đúng.”

“Nhưng ta không hề hối hận vì đã đánh ra một chưởng kia."

"Ân oán giữa người Quân Tử Quốc và tộc Vô Khải kỳ thực không nên để thế hệ của chúng ta gánh vác, huynh thấy sao?"

Trong rừng cây yên tĩnh chỉ có một mình Ngu Thượng Nhung đang không ngừng thầm thì trò chuyện cùng một người hôn mê bất tỉnh.

“Người Lâu Lan lấy đi một mạng của huynh, vậy ta bắt bọn hắn trả mạng lại ... Chúng ta sẽ không còn nợ gì nhau nữa, huynh thấy sao?"

“Huynh không trả lời, ta xem như huynh ngầm đồng ý."

Ngu Thượng Nhung không tiếp tục nói chuyện. Ngựa Cát Lượng hí lên một tiếng xem như đáp lời.

Ngu Thượng Nhung chú ý thấy khí tức sinh mệnh của Vu Chính Hải đang yếu dần đi, bèn lấy Trường Sinh Kiếm ra. Mấy đạo hồng quang từ thanh kiếm bay ra dung nhập vào người Vu Chính Hải.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!