“Thật xin lỗi, ta không có ác ý, chỉ là cảm thấy câu nói vừa rồi của ngươi khá thú vị. Nếu là trước đây, lời nói đó dù là ta cũng không dám nói ra miệng." Ngu Thượng Nhung đáp.
Ba Tư Nhĩ nghe Ngu Thượng Nhung nói mà chả hiểu nổi. Một phàm nhân mà thôi, tốn thời gian với hắn làm gì.
Ánh mắt Ba Tư Nhĩ không nhìn Vu Chính Hải nữa mà dời sang người Ngu Thượng Nhung.
"Nói thật, nếu bàn về tu vi cá nhân, ta kính trọng ngươi là một bậc hào kiệt. Nhưng mà đại nghĩa trước mắt liên luy đến quốc gia tồn vong, ta e là ngươi không thể vượt qua lạch trời này."
"Ta rất thưởng thích người tự tin. Chỉ mong ngươi có thể khiến thanh kiếm này của ta hài lòng." Tay phải Ngu Thượng Nhung nâng lên, Trường Sinh Kiếm rời khỏi vỏ
Vỏ kiếm bay vào trong ngực Vu Chính Hải. Ngu Thượng Nhung quay đầu nhìn hắn một cái. "Làm phiền cầm giùm ta."
"Được." Thiếu niên Vu Chính Hải bắt lấy vỏ kiếm, ngang tàng đáp.
Ngu Thượng Nhung mỉm cười gật đầu, bàn tay tiếp tục nâng lên. Phù văn màu đỏ trên lưỡi kiếm toả sáng.
"Khai trận." Pháp trượng của Ba Tư Nhĩ huy động. Hơn trăm tên vu sư đứng phía sau đều đồng loạt ném quả cầu ánh sáng màu tím ra.
Quang cầu rơi xuống tạo thành một vòng ánh sáng màu tím cực lớn. Trường Sinh Kiếm từ một hoá năm, từ năm hoa mười, kiếm cương chi chít đầy trời bắn tới.
"Thật nhanh!"
"Không hổ là Kiếm Ma của Đại Viêm!" Ba Tư Nhĩ dường như đã nghĩ ra kế sách ứng phó, pháp trượng hất xuống. "Giam cầm."
Toàn bộ vòng ánh sáng tím hợp lại làm một thể, biến thành một tấm bình chướng hộ thuẫn khổng lồ, ngăn trở toàn bộ kiếm cương, đồng thời kiếm cương cũng đang tiêu hao dần vòng ánh sáng.
Ngu Thượng Nhung tung người bay lên, song chưởng hợp nhất. Trường Sinh Kiếm lơ lửng trước mặt hắn rồi lao thẳng xuống.
"Pháp thân." Một toà pháp thân không kim liên đột nhiên xuất hiện sau lưng Ngu Thượng Nhung.
Điều khiến Ba Tư Nhĩ càng thêm kinh ngạc đó là, hắn nhìn thấy pháp thân của Ngu Thượng Nhung cũng làm ra tư thế song chưởng hợp nhất.
"Dùng pháp thân khống chế kiếm cương? Đại Viêm còn có loại phương thức ngự kiếm kỳ lạ như vậy?" Ba Tư Nhĩ trợn trừng mắt, thất thanh nói.
Ngu Thượng Nhung lạnh nhạt mỉm cười, Trường Sinh Kiếm vẫn lao xuống. Vù
vù!
Đây chính la mot chieu Kiem Ma Tuc Menh phiên bản cực lớn, dưới sự khống chế của pháp thân Bách Kiếp Động Minh, uy lực lại càng tăng thêm gấp bội.
Kiếm cương như mưa xạ kích bình chướng hộ thuẫn màu tím. Phanh phanh phanh! Mỗi một đạo kiếm cương rơi xuống, màu tím trên bình chướng lại nhạt đi một phần.
Ngu Thượng Nhung nhìn cham chẳm bình chướng của Ba Tư Nhĩ, cảm thấy vị vu sư này còn cường đại hơn cả Trương Viễn Sơn ngày trước.
Tuy vậy trên mặt hắn vẫn hiện vẻ ung dung tự tin.
Tám tia kiếm cương cuối cùng của Kiếm Ma Túc Mệnh trở nên sáng rực hơn bao giờ hết, toàn lực đâm thẳng xuống bình chướng hộ thuẫn rồi xuyên qua lồng ngực mấy tên vu sư.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!