Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Truyện Chiến Thần Tu La - Giang Nghĩa

Thật ra thì có rất ít cách để một ông cụ sắp chết như này mở miệng. 

Dù là đe doạ hay dụ dỗ thì những chiêu có thể sử dụng được chắc chắn người khác đều đã dùng cả rồi, còn lâu mới đến lượt Giang Nghĩa dùng. E rằng chuyến này anh phải đi không cộng rồi. 

Giang Nghĩa nhìn Kiều Khắc Ninh, đột nhiên cảm nhận được sự khác thường. 

Y thuật của Giang Nghĩa không phải là thứ mà người bình thường có thể so sánh được. Lúc nhìn Kiều Khắc Ninh, trừ phát hiện ra trên người ông ta có những triệu chứng bệnh thường gặp ra thì anh còn thấy được thứ mà người bình thường không thể nhìn thấy nữa. 

Đó là vết lốm đốm màu đen! 

Thật ra thì vết lốm đốm màu đen là thứ hay thường thấy ở những người già như ông ta. Đặc biệt là một người không biết đã mắc phải bao nhiêu bệnh hiểm nghèo như Kiều Khắc Ninh thì dù trên người ông ta xuất hiện bất cứ thứ gì cũng không có gì quái lạ. 

Nhưng vết lốm đốm màu đen mà Giang Nghĩa nhìn thấy không giống như lốm đốm màu đen. Nó giống triệu chứng xuất hiện sau khi uống bột Phệ Tâm hơn. 

Hồi vẫn còn ở quận Giang Nam, Giang Nghĩa đã nhìn thấy lốm đốm tương tự như này trên người nhiều người rồi. 

Chẳng lẽ Kiều Khắc Ninh trúng bột Phệ Tâm nên bị ông cụ kia khống chế? 

Giang Nghĩa hỏi thẳng: "Ông à, có phải ông đã từng dùng bột Phệ Tâm không?" 

Vừa nghe đến ba chữ "bột Phệ Tâm", rõ ràng là vẻ mặt Kiều Khắc Ninh đã thay đổi. Ông ta nói với vẻ cực kỳ khinh thường: "Bột Phệ Tâm ư? Là thứ bùa mà ông cụ kia dùng để khống chế toàn bộ thành phố Yến ấy hả? A a, chắc chắn thứ đồ chơi đó là thứ rác rưởi! Muốn dùng thứ đó để khống chế tôi ư, còn chưa đủ trình đâu." 

Giang Nghĩa nhíu mày một cái. 

Không phải bột Phệ Tâm sao? Nhưng trông những vết lốm đốm màu đen trên người Kiều Khắc Ninh thật sự rất giống như dáng vẻ khi trúng bột Phệ Tâm. Chuyện này thật là kỳ quái. 

Nhưng nghĩ kỹ một chút thì cũng đúng. 

Nếu loại người đã không còn giá trị lợi dụng như Kiều Khắc Ninh mà trúng bột Phệ Tâm thật thì ông cụ kia sẽ không thể tháng nào cũng đưa thuốc giải cho ông ta được. 

Mà không có thuốc giải thì Kiều Khắc Ninh sẽ không sống nổi một tháng, sao có thể sống đến 82 tuổi được? 

Nhưng mà... 

Nếu không phải trúng bột Phệ Tâm thì vết lốm đốm màu đen này là chuyện gì xảy ra đây? 

Lúc này, Kiều Khắc Ninh chậm rãi quay đầu nhìn về phía Giang Nghĩa rồi mở miệng nói: "Chàng trai trẻ, đi đi, đừng nên nghĩ ngông cuồng rằng có thể chinh phục được mảnh đất thành phố Yến này. Nơi này không giống những chỗ khác đâu. Nước nơi này rất sâu đấy" 

Người sắp chết nói gì cũng hay. 

Có lẽ đây chính là cảm nghĩ của Kiều Khắc Ninh sau cả đời đau khổ. 

Sau khi nói xong mấy câu này, Kiều Khắc Ninh vĩnh viễn nhắm hai mắt lại, không còn hơi thở nữa. 

Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu rồi nói: "Song Ngư, đi gọi bác sĩ tới, ông cụ Kiều qua đời rồi." 

Song Ngư yên lặng đứng dậy đi ra ngoài. 

Cuối cùng, Giang Nghĩa đứng dậy, cúi đầu trước thi thể ông cụ một cái rồi đi ra khỏi phòng bệnh. Chuyến đi này cũng không phải hoàn toàn công cốc. Anh vẫn 

lấy được một ít tình báo quan trọng. 

Ít nhất thì Giang Nghĩa đã biết được rằng có thể trên thế giới này vẫn còn tồn tại một loại thuốc rất gần gũi với bột Phệ Tâm. 

Sau khi từ bệnh viện quay về Nhà hàng thuốc, Giang Nghĩa viết hết tất cả các manh mối lên tờ giấy rồi phân tích từng chút một. 

Song Ngư hỏi: "Chỉ huy, rốt cuộc anh nghĩ như nào vậy? Ông cụ Kiều Khắc Ninh kia trúng bột Phệ Tâm sao?" 

Giang Nghĩa lắc đầu một cái với vẻ chắc nịch: "Không, không thể là bột Phệ Tâm được. Nếu đúng là bột Phệ Tâm thì ông ta đã không thể nào sống được đến tận bây giờ." 

Song Ngư nói: "Nhưng trên người ông ta cũng có lốm đốm đen mà. Chẳng lẽ còn có một loại thuốc tương tự như bột Phệ Tâm ư?" 

Ai mà biết? 

Ít nhất theo kết quả trước mắt thì là như thế. 

Song Ngư gãi đầu một cái rồi lại nói: "Em thấy mờ mịt rồi đấy, không biết rõ chuyện gì đã xảy ra nữa. Hồi mới tới em cứ cho là tập đoàn Hoa Thượng mới là thế lực mạnh nhất thành phố Yến." 

"Nhưng đến đây rồi em lại phát hiện ra ở thành phố Yến còn có nhà họ Khác Thủ mà ngay cả tập đoàn Hoa Thượng cũng không dám đụng vào nữa. Quan trọng nhất là nhà họ Khác Thủ kia không có lính chẳng có ngựa, cũng không có bất kỳ thế lực nào để dựa dẫm. Chỉ dựa vào truyền thuyết "Long Mạch" mà đã có thể sừng sững trăm năm không đổ." 

"Đúng là kỳ lạ quá mà. Em thật sự nghĩ mãi không ra rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra ở thành phố Yến." 

Thật ra thì thành phố Yến giống như một đại dương mênh mông vậy. Mặt biển hiện lên trước mắt là tập đoàn Hoa Thượng và ông cụ. 

Mọi người chỉ thấy được sự mạnh mẽ của tập đoàn Hoa Thượng. Vậy nên thành phố Yến nằm trong tay ông cụ. 

Nào ngờ dưới đáy đại dương mênh mông này còn có một con thú lớn ẩn nấp. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!