*Người thay mặt một cơ quan, một tổ chức để tuyên bố hoặc giải thích về những vấn đề nhất định.
Hai mắt anh ta nhìn Giang Nghĩa chằm chằm: “Mà là?”
Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu: “Mà là một tổ chức, một sự tồn tại ngầm và không bao giờ lộ diện. Nhưng năng lực của tổ chức lại rất mạnh mẽ!”
Bầu không khí trong phòng đột nhiên đông cứng lại.
Song Ngư siết chặt quần áo và cảm thấy cả người lạnh run.
Anh ta ho khan một tiếng rồi nói: “Chỉ huy, ý của anh là ngoại trừ tập đoàn Hoa Thượng, ở thành phố Yến còn có một tổ chức lớn mạnh hơn nó, hơn nữa vẫn chưa từng lộ diện sao?”
Có khả năng này không?
Ngẫm nghĩ thì lại cảm thấy khó tin.
Giang Nghĩa phân tích: “Giả sử tổ chức này thực sự tồn tại, hơn nữa còn tự xưng là Long Mạch thì chúng ta có thể hiểu được rất nhiều chuyện.
“Có lẽ thứ được gọi là nước của rồng cũng chỉ là một bát nước bình thường mà thôi. Uống nước của rồng không có tác dụng gì đối với bản thân cả. Ý nghĩa thật sự của nó là được tổ chức Long Mạch này công nhận!”
“Uống nước của rồng xong sẽ được Long Mạch công nhận, khi đó mới có thể nhận được sự hỗ trợ và thoát khỏi sự kiềm chế để hành động. Nếu không, cho dù cậu có tài giỏi đến đâu thì cũng tuyệt đối không thể có được chỗ đứng ở thành phố Yến này”
Nói đến đây, Song Ngư chợt tỉnh ngộ rồi nói: “Đúng vậy. Anh nói không sai. Hàng trăm năm qua, tất cả những kẻ có thể giành được chỗ đứng ở thành phố Yến
và thống trị một phương đều đã uống nước của rồng. Mặc dù các thế lực khác có thể phát triển mạnh mẽ như diều gặp gió ở những vùng khác nhưng cũng không ai có thể đứng vững ở thành phố Yến!”
Đúng vậy.
Toàn bộ những người đó đều đã đi sai hướng và xác định nhầm đối thủ rồi.
Ở thành phố Yến, thứ bạn phải đối phó không phải là đối thủ mà bạn nhìn thấy ở bề ngoài. Nếu muốn xưng bá ở thành phố Yến thì bạn phải nhận được sự cho phép của Long Mạch.
Giang Nghĩa nói tiếp: “Nhà họ Khác Thủ đã nói rằng bọn họ có thể tiếp xúc với Long Mạch. Ha ha. Thật ra bọn họ chính là những người chỉ biết nói theo ý của Long Mạch, như người phát ngôn vậy. Long Mạch là một tổ chức ngầm nên người phụ trách không thể lộ diện như ông cụ. Họ cần một người phát ngôn để trao đổi với những kẻ như Kiều Khắc Ninh”
“nhà họ Khác Thủ chính là người phát ngôn. Tất cả mệnh lệnh của Long Mạch đều được truyền đạt thông qua nhà họ Khác Thủ. Đây là lý do tại sao nhà họ Khác Thủ chẳng có một binh lính nào nhưng họ lại có thể tồn tại sừng sững hàng trăm năm mà không sụp đổ.
“Cậu động đến nhà họ Khác Thủ chính là chọc vào Long Mạch!”
“Ở thành phố Yến, bất cứ ai chạm vào Long Mạch đều sẽ chết!”
Tất cả những điều trên đều là phỏng đoán của Giang Nghĩa. Anh dựa vào những tin tức thu được hiện nay để tiến hành tổng hợp và suy đoán, mặc dù nghe có vẻ khó tin nhưng dường như thật sự có chuyện như vậy.
Song Ngư nuốt nước bọt rồi hỏi: “Nếu thật sự có một tổ chức như vậy tồn tại thì bọn họ đang ở đâu? Dựa vào cái gì để hoạt động? Làm sao bọn họ có thể khống chế toàn bộ mạch máu của thành phố Yến, thậm chí còn kiểm soát ông cụ trong lòng bàn tay?”
Điều này thì không thể nào biết được.
Giang Nghĩa nói: “Thật ra những chuyện này không hề quan trọng, bởi vì mục tiêu của tôi không phải là thống trị thành phố Yến. Tôi chỉ muốn tìm ra bí mật của bột Phệ Tâm để tạo ra một loại thuốc giải độc chính xác.
“Vì vậy, chỉ cần không động đến lợi ích cốt lõi của Long Mạch thì tôi sẽ không tuyên chiến với bọn họ.
Song Ngư lên tiếng: “Nhưng Long Mạch lại ủng hộ ông cụ, còn chúng ta là kẻ địch của ông cụ, Long Mạch có thể sẽ...
Giang Nghĩa mỉm cười: “Long Mạch cũng từng hỗ trợ Kiều Khắc Ninh, kết quả thì sao nào? Chẳng phải ông ta đã bị ông cụ lật đổ địa vị, lúc về già thì nằm một mình lẻ loi trên giường bệnh và giãy giụa hấp hối đó sao!”
Dừng một chút, anh nói tiếp: “Cho nên, nếu tôi cũng có thể lấy được nước của rồng và nhận được sự chấp thuận của Long Mạch thì tôi sẽ cùng ông cụ tranh đấu một cách hợp lý. Long Mạch tuyệt nhiên sẽ không can thiệp.
Song Ngư thở dài, sau đó nói rằng: “Để có được sự công nhận của Long Mạch thì cần phải tặng năm phần tế phẩm phù hợp. Tiếc là ngoại trừ ông cụ thì tất cả những người biết tế phẩm phù hợp là gì đều đã chết cả rồi. Chúng ta phải làm sao đây?”
Giang Nghĩa mỉm cười: “Chắc chắn ông cụ không phải là người duy nhất biết chuyện tế phẩm”
“Thật sao?”
“Đương nhiên rồi. Cậu thử nghĩ xem, ông cụ biết chuyện tế phẩm từ đâu? Có sáu người nhận được nước của rồng, bọn họ tìm được manh mối từ kênh nào?”
Những người này nhất định không thể nói cho nhau biết. Từ việc tận lúc sắp chết, Kiều Khắc Ninh cũng không hề đề cập đến nó thì có thể thấy rằng: Một khi đã biết được bí mật này thì chắc chắn sẽ không có ai nói ra.
Nếu không tiết lộ thì làm sao sáu người từng lấy được nước của rồng có thể tặng tế phẩm một cách chính xác?
Đáp án chỉ có một.
W
Nhà họ Khác Thủ!
Nhà họ Khác Thủ cũng chính là nhà họ Tưởng. Bọn họ là người phát ngôn của Long Mạch nên sẽ giao thiệp với Long Mạch nhiều nhất.
Nếu có người biết rằng nên lựa chọn năm loại tế phẩm nào thì làm gì còn ai phù hợp hơn nhà họ Khác Thủ?
Giang Nghĩa gõ ngón tay lên bàn rồi nói: “Xem ra chúng ta phải đến nhà họ Khác Thủ một chuyến, gặp mặt gia chủ của nhà họ Tưởng và thăm dò ý tứ của họ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!