Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Truyện Chiến Thần Tu La - Giang Nghĩa

 

Sáng hôm sau, khi đám người Giang Nghĩa rời khỏi phòng và xuống đến tầng một, họ thấy cả nhà Lưu Hồ Tử đang đứng rất cung kính, còn chuẩn bị cơm nước xong xuôi rồi. 

Kẻ ác rồi sẽ có kẻ ác hơn trị, muốn đối phó với loại người này thì phải độc ác hơn ông ta. 

Lời nói và hành động của Giang Nghĩa đêm qua đã khiến Lưu Hồ Tử kinh hãi, hôm nay ông ta không dám làm bất cứ hành động gây rối nào nữa. 

Giang Nghĩa và Song Ngư bình tĩnh ngồi xuống, cầm đũa lên ăn mà không hỏi bất cứ điều gì. 

Tưởng Y Vân không yên lòng hỏi: “Anh cứ như vậy mà ăn à? Không dùng châm bạc thử xem có độc hay không sao? Ngộ nhỡ ăn vào mà chết thì sao?” 

Tưởng Sách khẽ mỉm cười: “Yên tâm ăn đi, sẽ không có vấn đề gì đâu. 

Tưởng Y Vân bĩu môi, cô ấy vẫn không dám ăn. 

Vì vậy Giang Nghĩa đã ăn thử hết các món trong phần đồ ăn của Tưởng Y Vân. Sau khi xác định rằng không có vấn đề gì, Tưởng Y Vân mới dám động đũa. 

Sau khi mọi người ăn xong, đoàn người Giang Nghĩa lên xe, mang theo Lưu Hồ Tử đi tìm cây sinh mệnh. 

Song Ngư lấy la bàn ra, dựa theo la bàn mà phán đoán phương hướng. Nhưng Lưu Hồ Tử lại không thèm xem, thậm chí lúc nói còn có ý giễu cợt: "Vùng sa mạc Gobi này không dùng được la bàn. Đặc biệt là khu vực gần sát cây sinh mệnh - nơi có từ trường trái đất rất mạnh, cho dù la bàn có nhạy đến đâu thì cũng mất tác dụng. 

Nói xong, Lưu Hồ Tử thò đầu ra ngoài cửa sổ, híp mắt nhìn bầu trời sau đó chỉ vào bên tay phải của mình và nói: “Xuất phát về hướng đó!” 

Song Ngư lái xe đi theo chỉ dẫn của ông ta. 

Dưới sự chỉ huy của Lưu Hồ Tử, họ đã lái xe được khoảng một giờ. Sau đó Lưu Hồ Tử đột nhiên hét lên: “Dừng lại!” 

Xe dừng lại. 

Lưu Hồ Tử mở cửa xe và nhảy xuống, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời sau đó lấy ra một cặp ống nhòm tự chế nhìn về nơi xa. 

Ngay sau đó, ông ta ngồi xổm trên mặt đất, tay gảy cát. 

“Phía trước không thể lái xe được nữa, chúng ta phải đi bộ. 

“Đi bộ?” Tưởng Y Vân đơ người, để một cô gái gầy yếu như cô ấy đi bộ trên sa mạc thì khác nào muốn giết cô ấy. 

“Phía trước có rất nhiều vùng cát lún. Xe có thể tích và trọng lượng lớn đi vào rất dễ bị sa lầy, nếu không muốn chết thì nên đi bằng hai chân thôi. Còn cây sinh mệnh cách chúng ta không xa, đi bộ tầm ba đến năm giờ nữa chắc là sẽ đến nơi” 

Đi bằng hai chân trong ba đến năm giờ, Tưởng Y Vân chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy khó chịu. 

may là 

Giang Nghĩa đẩy cửa xe ra, cởi balo xuống rồi nói với Tưởng Y Vân: “Nếu như cô không muốn đi thì hãy ở lại trong xe, tôi sẽ để thức ăn và nước lại cho cô. Đợi lấy được thân của cây sinh mệnh rồi thì chúng tôi sẽ quay trở lại tìm cô. 

Lẻ loi đứng đợi một mình ở giữa cái sa mạc này? 

Không muốn! 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!