Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Truyện Chiến Thần Tu La - Giang Nghĩa

 

Toàn bộ thịt trên thân thể con cừu đã biến mất, chỉ còn lại một bộ xương trống rỗng. 

Lưu Hồ Tử đi tới xem qua một lượt và nói: “Đây là con cừu sừng lớn sống ở nơi hoang vu, thường được nhìn thấy trong sa mạc, nhưng không biết tại sao nó lại chết ở đây. 

Có thể là bởi vì không có nước, có thể là bởi vì đói, hoặc là bị những con thú ăn thịt khác tấn công. 

Trong sa mạc có vẻ yên bình và ấm áp này, khắp nơi đều đầy rẫy nguy hiểm. 

Chỉ một chút bất cẩn, sẽ mất mạng như chơi. 

“Hử?” 

Ngay khi mọi người chuẩn bị rời đi, tiếp tục đi về phía trước, Lưu Hồ Tử cảm thấy có gì đó không ổn. 

Ông ta đi về phía trước hai bước, đi tới trước bộ xương, ngồi xổm xuống, đưa tay sờ sờ, phát hiện bộ xương thoạt nhìn còn nguyên vẹn, nhưng thật ra trên đó lại chi chít lỗ. 

Chúng đều là những lỗ nhỏ khó phân biệt bằng mắt thường, chỉ khi dùng tay sờ mới có thể cảm nhận được, bộ xương giống như những chiếc cưa, đầy những chỗ khuyết. 

“Không đúng. 

Lưu Hồ Tử sắc mặt liên tục thay đổi, ông ta nhìn ngó xung quanh. 

Gió vừa thổi qua, lại có thêm vài bộ xương xuất hiện, ở đây xương cốt rất nhiều, điều này quả thật không bình thường. 

Đồng thời, mọi người đều cảm thấy rằng trên mặt đất đang có một vài thay đổi. 

Ùng ục, ùng ục, ùng ục, mặt đất phát ra những tiếng động lạ như nước đang sôi vậy. 

Nghe thấy những thanh âm như vậy, Lưu Hồ Tử sợ tới mức mặt mày biến dạng, hét lớn một tiếng: “Chạy!” 

Ông ta không giải thích gì cả, chỉ quay người bỏ chạy. 

Giang Nghĩa và Song Ngư đều là những người có kinh nghiệm thực chiến, nhìn biểu hiện và hành vi của Lưu Hồ Tử như vậy, còn nhìn thấy rất nhiều xương ở xung quanh, họ liền biết rằng tình hình không ổn. 

Họ cũng không hỏi tại sao, chỉ bỏ chạy ngay lập tức. 

Giang Nghĩa thậm chí còn trực tiếp bế Tưởng Y Vân lên, không nói lời nào ngay lập tức chạy theo Lưu Hồ Tử, đừng nhìn Giang Nghĩa đang bế một người, tốc độ của anh không hề chậm hơn Lưu Hồ Tử. 

Nếu không phải vì cả nể Lưu Hồ Tử, Giang Nghĩa có thể đã chạy nhanh hơn. 

Bọn họ vừa chạy ra ngoài không tới mười giây, đột nhiên nghe thấy một tiếng “bùm” vang lên, mặt đất dưới bức tường thủng nơi họ đứng lúc đầu giống như một đài phun nước, phun ra cột nước cao bốn, năm mét. 

Một mảng đen kịt, dày đặc. 

“Đó là..” Tưởng Y Vân ôm chặt cổ Giang Nghĩa, nhìn vật đen kịt kia, lúc đầu còn ngây thơ cho rằng là dầu hỏa? Sau khi mở to mắt nhìn kỹ, cô ấy bị dọa đến mức lưỡi cuốn cả lại. 

“Kiến, nhiều kiến quá!” 

Mảng lớn màu đen kịt đó, tất cả đều là kiến. 

Khác với những con kiến bình thường, những con kiến đó giống như những người lính được huấn luyện bài bản, một đàn kiến lớn từ dưới đất phun ra, sau đó nhìn chằm chằm vào Giang Nghĩa và những người khác, rồi nhanh chóng lao về phía bọn họ. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!