Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Truyện Chiến Thần Tu La - Giang Nghĩa

 

Tất cả thuộc hạ của Chiến Liệp đều bị dọa cho giật nảy mình, họ chưa từng thấy một người tuyệt đỉnh như vậy trước đây, thế nên họ sững người tại chỗ một lúc và cảm thấy sợ hãi trước Giang Nghĩa. 

Điều này khiến Chiến Liệp rất không thoải mái. 

Anh ta quát mắng đám thuộc hạ kia: "Còn ngẩn ra đó làm gì hả? Mau đứng dậy đánh anh ta một trận đi!" 

Lúc này đám thuộc hạ mới sực tỉnh lại, nhanh chóng xông về phía Giang Nghĩa. 

Nhưng lần này họ trở nên thông minh hơn, thay vì tấn công thẳng Giang Nghĩa, họ lại tấn công Tưởng Y Vân. 

Làm sao Giang Nghĩa có thể chấp nhận được? 

Đặc biệt là Tưởng Y Vân, người hiện tại rất quan trọng đối với Giang Nghĩa, làm sao anh có thể để những người đàn ông thô lỗ này tùy ý đẩy tới đẩy lui được? 

Trước khi những thuộc hạ vươn tay ra, Giang Nghĩa đã dứt khoát ngăn trước mặt Tưởng Y Vân. 

Thuộc hạ lập tức dùng sức đẩy lên người Giang Nghĩa, nhưng Giang Nghĩa không hề nhúc nhích chút nào! 

Cứ như thể thuộc hạ đang đẩy một chiếc xe tải lớn, không tài nào khiến Giang Nghĩa dịch chuyển. 

Anh ta lườm Giang Nghĩa: "Thực sự coi mình là một chiến binh vô địch ư?" 

Giang Nghĩa lạnh lùng nói: "Con chó là anh sủa cũng lớn lắm" 

"Dám mắng tôi? Mẹ kiếp muốn chết mà!" 

Thuộc hạ đó nhấc tay vung vào mặt Giang Nghĩa, Giang Nghĩa cũng tung ra một cú đấm mà không hề né tránh. 

Ra tay sau nhưng đến trước. 

Một đấm của Giang Nghĩa đánh người đàn ông mặc vest ra xa năm mét, nằm trên mặt đất với chiếc răng cửa đã vỡ vụn. 

Thu nắm đấm lại. 

Giang Nghĩa lạnh lùng nhìn anh ta, trầm giọng nói: "Chó, không sủa nữa à?" 

Thuộc hạ giãy giụa hồi lâu mới miễn cưỡng từ dưới đất bò dậy, lấy tay che miệng, máu chảy ra kẽ tay. 

Lúc này những thuộc hạ khác thật sự không dám ra tay nữa. 

Ngay cả Chiến Liệp cũng sững sờ tại chỗ, run như cầy sấy, anh ta chưa bao giờ gặp qua một người đàn ông nào mạnh mẽ nhường này. 

Lúc này, một giọng nói từ phía sau truyền đến. 

"Làm gì mà ồn ào thế?" 

Mọi người quay đầu nhìn lại mới phát hiện một người đàn ông trung niên tóc vuốt ngược ra sau mặc một bộ âu phục, bụng phệ, nhìn qua rất có sức sống. 

Chiến Liệp nhìn thấy bèn cười đáp: “Tổng giám đốc Trần, có người gây sự!” 

Ông chủ đó cau mày, nương theo hướng ngón tay của người đàn ông mặc vest vừa vặn nhìn thấy Giang Nghĩa. 

Hì hì, ông chủ vui rồi. 

"Hừ, tôi còn tưởng rằng là ai, hóa là là tên vô dụng bị sa thải" 

"Sao nào, đã bị sa thải rồi mà còn có gan làm loạn ư? Kiểu cách nhà quan cũng lớn lối lắm." 

Giang Nghĩa vừa nhìn thấy đã nhận ra ông ta ngay. 

Ông chủ này tên là Trần Hàng, trước đây Giang Nghĩa đã từng tiếp xúc với ông ta, và đã từng giữ lại một lô hàng của ông ta, không ngờ lúc này lại gặp nhau ở một nơi như vậy. 

Có ai ngờ hôm nay Giang Nghĩa lại đánh “chó” của ông ta! 

Việc Chiến Liệp có thể diễu võ dương oai trong khu vực này một mặt là do thực lực của chính anh ta mạnh mẽ, mặt khác cũng là do anh ta đã làm “chó” cho Trần Hàng và là tay sai của Trần Hàng. 

Trần Hàng có tiền có thế, quan hệ rất rộng rãi, có quan hệ với rất nhiều nơi trong khu vực này. 

Có sự bảo kê của ông ta, Trần Hàng mới có thể coi trời bằng vung. 

Giang Nghĩa nói: "Trần Hàng, ông cũng muốn quản lý vấn đề giữa tôi và Chiến Liệp sao?" 

Trần Hàng cười nói: "Chỉ cần là chuyện của khu vực này, toàn bộ đều do tôi quản lý." 

Giang Nghĩa cười lạnh nói: "Năm đó ông bị tôi giữ lại hàng hóa, hôm nay lại ra ngoài giả làm sói lớn rồi à?" 

Trần Hàng hoàn toàn bị chọc giận, quát: "Sao tên vô dụng cậu còn có gan dạy dỗ tôi thế? Ai cho cậu mặt mũi đó?" 

Khi ông ta cúi đầu nhìn thấy Tưởng Y Vân phía sau Giang Nghĩa thì lộ ra vẻ mặt thô tục. 

"Ối chà, còn mang theo gái đẹp nữa cơ à?" 

"Không tệ, hôm nay tôi xử gọn cậu trước, sau đó mang gái đẹp đi hưởng thụ một phen cho đã" 

"Cậu cho rằng cậu còn là Chiến Thần sao? Cậu cho rằng chỉ cần biết đánh nhau thì đã có thể coi trời bằng vung rồi à?" "Nói cho cậu biết, rất nhiều lúc không phải chỉ biết đánh nhau là được" 

"Ở đây dựa vào mạng lưới quan hệ!" 

Giang Nghĩa lạnh lùng nhìn đối phương, trong mắt hiện lên một tí lạnh lẽo xảo quyệt. 

Anh khinh thường đáp: "Nghe ông nói thế thì chắc là mạng lưới quan hệ của ông rất rộng nhỉ?" 

"Ối chà, không tin sao?" Trần Hàng khẽ nhún vai nói: "Ok, hôm nay tôi sẽ cho cậu biết thế nào là quan hệ!" 

Ông ta hét lên: "Ai là người phụ trách khu vực này, đi ra đây cho tôi!" 

Không lâu sau, một người đàn ông lớn tuổi đeo kính nhìn chừng sáu mươi tuổi đi ra, tuy tuổi đã cao nhưng trông mặt mày ông ta vẫn rất hồng hào. 

Ông ta đi đến trước mặt Trần Hàng cười mỉm nói: "Tôi tên là Hứa Trọng Dân, là lính bảo an địa phương ở đây" 

"Ừm" Trần Hàng đánh giá Hứa Trọng Dân từ trên xuống dưới, hài lòng gật đầu: "Không tồi, dáng vẻ nho nhã lễ độ, hiểu biết thấu đáo, ra dáng một cảnh sát. Tôi hỏi ông một chuyện, tố chất cư dân ở đây thế nào?" 

Hứa Trọng Dân trả lời: "Hạng nhất" 

"Nếu đã là hạng nhất thì không thể bị phá hủy bởi những hạng lông bông, phải không?" 

"Có lý. 

Thế là Trần Hàng nói với Giang Nghĩa: "Nghe thấy chưa? Một con hàng lông bông như cậu chờ bị bắt đi" 

Giang Nghĩa hờ hững trả lời: "Ông đang nói gì vậy?" 

"Tôi nói cái gì cậu không hiểu sao? Ở khu vực hạng nhất của chúng tôi, người dân thôn đều hòa nhã như vậy, làm sao có thể dung thứ cho tên lông bông như cậu ở đây chứ? Cảnh sát Hứa, bắt người đi!" 

Ngay khi Trần Hàng chuẩn bị vui mừng thì Hứa Trọng Dân đột nhiên nói với ông ta: "Thế nên rất xin lỗi, mời ông chủ Trần rời đi." 

Cái gì? 

Trần Hàng suýt chút nữa đã lảo đảo ngã xuống đất, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy? 

Ông ta không dám tin dùng ngón tay chỉ vào chính mình, hỏi: "Ý của ông là kêu tôi rời đi?" 

"Đúng vậy. 

"Ông có biết tôi là ai không?" 

"Tôi biết, ông chủ Trần của công ty niêm yết có mạng lưới quan hệ rất rộng ở khu vực này, rất nhiều người đều nể mặt ông." 

"Biết rồi còn kêu tôi đi? Đầu óc ông có vấn đề rồi à?" 

Hứa Trọng Dân đáp: "Tôi nghĩ những gì tôi vừa nói đã rất rõ ràng rồi, tố chất người của chúng tôi ở đây đều rất cao, với một người có tố chất thấp như tổng giám đốc Trần, tôi không bắt ông vào đồn đã rất tốt rồi, thế nên mời ông đi cho." 

Thực sự tàn nhẫn. 

Tất cả mọi người có mặt tại đó đều sững sờ hai mặt nhìn nhau, không ngờ lại có người dám nói như vậy trước mặt Trần Hàng. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!