Từ Thanh Linh thở dài, chăm chú nhắc nhở sư phụ mình:
- Sau này thật sự ngài nên để tên kia ít xuất hiện trước mặt chúng con đi ...
Để gã ít xuất hiện trước mặt các con?
Tôn Diệu Nguyệt hừ khẽ một tiếng, nói:
- Chẳng lẽ các con tưởng vi sư là loại người kia thật?
Nghe thấy những lời này của Tôn Diệu Nguyệt, hai người Từ Thanh Linh và Lý Tiểu Vũ liếc nhau một cái, đồng thời gật đầu:
- Đúng!
- Phù ...
Nghe thấy hai đồ đệ trả lời như vậy, sắc mặt Tôn Diệu Nguyệt hơi khó coi nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể thở dài một hơi, đành tiêu tán chút nóng giận trong lòng ra ngoài.
Hai đứa nhóc không có lương tam nay ... Neu khong phải ne thiên phú quả thật hiếm có của hai đứa, vi sư đã sớm ném hai đứa xuống Trường Giang nuôi cá rồi ...
Tôn Diệu Nguyệt không cam lòng, tức giận nói.
Hai vị nữ đệ tử lần này đồng loạt nhún vai, coi như không thấy lời nói uy hiếp cho hả giận của sư phụ mình.
Bị hai đệ tử làm cho giận sôi máu, sơn trưởng đại nhân rốt cục cũng chỉ biết bất đắc dĩ thở dài, nói:
- Hai đua that su tuong rang ta muon mot trong hai đua ga cho Te Nhạc Minh kia chắc?
Ô ... Thật ra đó cũng chỉ là một cách ngụy trang thôi ... Ta biết hai đứa chẳng coi thẳng ranh đó vào đâu cá ...
- Nhưng cho dù thế nào, nhà họ Te của gã cũng là gia tộc bên ngoai đầu tiên đi theo Cổ Môn chúng ta trong mười mấy năm qua ...
- Mặc dù Cổ Môn chúng ta cũng không phải thiết gì một cái nhà họ Tề, nhưng chuyện thể hiện sự tôn trọng với hiền tài vẫn phải làm!
- Cho nên cho dù la Luu Phong hay sơn trưởng như ta, ít nhiều cũng phải thể hiện sự coi trọng với nhà họ Tề này ...
Nói tới đây, Tôn Diệu Nguyệt thở dài, nói tiếp:
- Lại nói tới việc này ... Vốn cũng không cần phải cố gắng làm lắm!
Từ Thanh Linh và Lý Tiểu Vũ nhìn nhau một cái, bảo trì trầm mặc hiếm có.
- Nhưng cũng chẳng còn cách nào ... Thiên Y viện xuất hiện một tên như Giang Nguyên kia, hơn nữa cha của hắn hiện giờ là đường chủ Tuyệt y đường ...
- Lại thêm mười mấy, hai mươi năm, Giang Nguyên sẽ thành viện trưởng Thiên Y viện. Mà cho dù là Tuyệt y đường có gia nhập Thiên Y viện thật không, chúng ta vẫn phải đề cao cảnh giác!
Trăm ngàn năm qua, chúng ta và Thiên Y viện vẫn ở trong trạng thái thăng bằng ...
- Tuyệt y đường xuất hiện đã hoàn toàn làm rối loạn một việc ...
- Luờng truớc su việc, là son trưởng của Cổ Mon, có vai việc ta cung phải làm, đề phòng về sau không ứng phó kịp ....
Nghe lời Tôn Diệu Nguyệt nói, hai người Từ Thanh Linh và Lý Tiểu Vũ cũng nhẹ nhàng thở dài ...
Sư phụ ... Lung lạc nhà họ Tề cũng không có vấn đề gì. Nhưng ngài cũng không cần phải dùng hai chúng con tới dụ dỗ người họ Tê nọ chứ!
Lý Tiểu Vũ chớp chớp mắt, bất đắc dĩ nói.
- Dụ dỗ? Cái gì là dụ dỗ chứ?
Tôn Diệu Nguyệt hừ khẽ một tiếng, tràn ngập thâm ý nhìn hai người một cái,
nói:
- Tên nhóc nhà họ Tề kia, kỳ thật cũng không tồi ...
- Tư chất của gã mặc dù cũng không phải đỉnh cao ... Nhưng lại rất thích hợp Tuyên Lâm công pháp mạch Lưu Phong ... Nếu ta đoán không sai, chỉ sợ Tề Nhạc Minh này đã được Lưu Phong chú ý rồi ... Nếu được Lưu Phong chú ý thật, tương lai của gã chỉ sợ khó mà đo đếm được ....
Nghe thấy lời này, Từ Thanh Linh và Lý Tiểu Vũ đều kinh ngạc nhìn nhau, sau đó đồng loạt hô:
Cái gì chứ?
Tôn Diệu Nguyệt khẽ thở dài, nói:
- Quyền luc Cổ Mon chung ta chia lam hai ... Mac du nhanh son truong ta rat it khi nhúng tay vào chuyện bên trong Cổ Môn nhưng xem tình hình trước mắt, nếu nhánh sơn trưởng chúng ta và môn chủ có thể đạt tới tình trạng tương đối thống nhất thì cũng là một chuyện vô cùng tốt ...
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!