Cuộc sống kế tiếp của Giang Nguyên, theo người khác nhìn thấy thì đúng là chả khác gì heo.
Mỗi ngày hết ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn. Người bên ngoài cần làm là mang nguyên liệu hắn cần để nấu ăn đến, hoặc mang dược liệu đưa vào trong phòng hắn.
Trừ vị hầu tước Huyết tộc kia giúp vị thường ủy Giang này nhận các loại vật phẩm ra, đồng thời cũng nhắn nhủ các thứ thường ủy Giang yêu cầu, trên cơ bản không nhìn thấy vị thường ủy Giang này ra khỏi cửa.
Hoàng Văn Hiên và phó chủ nhiệm Lý đứng ngoài phòng, thỉnh thoảng lại cảm thấy rất nhiều linh khí trong không gian ngưng tụ về phía này, từng đợt từng đợt, chỉ biết hai mặt nhìn nhau.
- Thế này cũng tính là bế quan chứ ?!
Hoàng Văn Hiên cười khổ nhìn phó chủ nhiệm Lý bên cạnh.
Phó chủ nhiệm Lý cười khan gật đầu đáp lại:
Đung ... Loại dùng linh dược, hơn nữa đóng cửa chuyên tâm tu luyện này đúng là được gọi là Bế quan!
- Được rồi ... Vị thường ủy Giang này của chúng ta rõ ràng là lâm trận lau súng ... Lúc này còn có tâm tư bế quan tu luyện!
Hoàng Văn Hiên cười trêu ghẹo:
- Chẳng qua khí thế cũng quá dọa người rồi. Mỗi ngày dùng nhiều linh được như vậy làm cơm ăn ... Ông nói sẽ không tẩu hỏa nhập ma chứ?
Phó chủ nhiệm Lý lắc đầu nói:
- Không rõ nữa ... Thật sự chưa từng có tiền lệ! Bởi vì chưa có ai từng làm như thế cả?
Nói tới đây, phó chủ nhiệm Lý không nén nổi bổ sung một câu:
- Cho dù là mấy trăm năm trước cũng chưa có ai lấy linh dược làm cơm ăn ...
Hoàng Văn Hiên sờ sờ mũi, cảm thấy linh khí xung quanh phòng đối diện càng ngày càng nồng đậm, không nén nổi hơi hồi hộp:
- Thật sự không sao chứ? Linh khí nồng nặc như vậy, rốt cục Thường ủy Giang đã uống bao nhiêu thuốc rồi?
Phó chủ nhiệm Lý nhún vai đáp:
- Tự ông tính đi ... Tổng cộng hôm nay chúng ta đã đưa vào hai loại linh dược thượng phẩm, mỗi loại ba phần, còn trung phẩm linh dược cũng bảy loại, mỗi loại ba phần rồi ...
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!