Ngoài ra còn có đông đảo cao thủ liên quân, chỉ lấy số người để chống lại Thiên Hợp.
Nếu không với thực lực của Thiên Hợp, Thiên Hợp đã sớm giết mấy Thiên Nhân Ngũ Suy rồi.
Cường giả Ngũ Suy các tộc đều có sắc mặt tái xanh, có thể là bọn họ không có sức phản kháng.
Lần này, mặc dù có kế hoạch lớn kinh hoàng Diệp Viễn bày ra, nhưng khi Thần tộc lộ ra sức mạnh vẫn làm cho bọn họ tuyệt vọng.
Nhất là Thiên Đạo Chân Vũ, một khi nó sắp xuất hiện, thì đúng là thần ngăn cản giết thần, phật cản giết phật.
Đối với mức độ tăng trưởng của thực lực của cường giả Thần tộc, nó quá kinh khủng!
Nếu không có sức mạnh của đại trận núi Bát Không, thì có thể bọn họ đánh một trận xong, là hoàn toàn bị bại.
"Đại soái, chúng ta sắp không chống nổi!"
"Tộc trưởng, chúng ta không nhanh được!"
...
Phía sau, các thống lĩnh liên quân rối rít hô lên, trong giọng nói tràn đầy vẻ tuyệt vọng.
Người biết kế hoạch này chỉ có những cường giả cấp cao.
Sự tuyệt vọng những người khác thể hiện ra không phải là giả!
Nghê Hiên thay đổi sắc mặt mấy lần, lạnh lùng quát: "Tiếp tục rút lui!"
"Nhưng đại soái, phía sau chính là núi Bát Không! Lui về phía sau nữa thì chúng ta không còn đường!" Thống lĩnh hô.
Nghê Hiên cắn răng nói: "Bảo ngươi lui thì lui đi, nói nhảm gì nhiều vậy? Nếu không, ngươi liều chết với Thần tộc đi!"
Thống lĩnh kia không nói gì, chỉ có thể vừa đánh vừa rút lui.
Thiên Hợp thấy vậy, ha ha cười, nói: "Yếu! Yếu quá! Chẳng lẽ nhân tộc các ngươi cũng không có cả một quân đội tinh nhuệ sao?"
Sắc mặt Nghê Hiên không dễ nhìn, nhưng Nghê Hiên vẫn rút lui.
Đại quân vừa đánh vừa lui, rất nhanh họ đã tới dưới chân núi Bát Không.
Lúc này, đại quân Thần tộc đã coi liên quân thành thùng sắt, vốn không có đường để lui.
Hoặc là, lên núi bị đại trận tiêu diệt.
Hoặc là, chết cùng Thần tộc!
Dĩ nhiên, kết quả vẫn bị giết!
"Đại soái, chúng ta nên làm gì bây giờ?" Thuộc hạ hỏi Nghê Hiên.
Nghê Hiên sầm mặt, nói: "Còn có thể làm gì? Phá vòng vây!"
"Nhưng chúng ta đã bị bao vây, vốn không có đường ra!"
"Tìm! Ta không tin núi Bát Không lớn như vậy, bọn họ có thể phong kín tất cả con đường!" Nghê Hiên cắn răng nói.
Thuộc hạ lĩnh mệnh rời đi, rất nhanh đã có tin tức truyền tới.
Thuộc hạ bẩm báo Nghê Hiên với vẻ mặt đầy hưng phấn: "Đại soái quả là liệu sự như thần! Quả nhiên Thần tộc để lọt một con đường, chúng ta có thể phá vòng vây từ nơi đó và đi ra ngoài!"
Trong lòng Nghê Hiên xúc động, đâu phải mình liệu sự như thần, là Thanh Thánh đại nhân liệu sự như thần!
Vì ép Thanh Thánh đại nhân, Thần tộc thật sự làm theo kế hoạch của Thanh Thánh đại nhân, rơi vào trong hố từng chút một.
Dĩ nhiên, trên mặt Nghê Hiên sẽ không biểu hiện ra, chỉ là ánh mắt chợt lóe lên. Nghê Hiên nói: "Truyền lệnh xuống, để đại quân Bất Trắc mở đường, mở một đường máu, chúng ta xông lên!"
Đại quân Bất Trắc là lá bài chủ chốt cuối cùng của bọn họ!
Thuộc hạ vừa nghe vậy thì biết đây là lúc quyết chiến, lập tức hưng phấn không thôi.
Thật ra thì thuộc hạ đã sớm đề nghị phái đại quân Bất Trắc ra, nhưng Nghê Hiên vẫn luôn không chịu nhả.
Bây giờ, rốt cuộc Nghê Hiên cũng nhả ra!
Chỉ là những quân sĩ bình thường bọn họ đâu biết ý nghĩa thật sự của đại quân Bất Trắc!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!