Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

“Không nhìn ra các ngươi còn có hàng dự trữ đấy! Nếu nghe lời từ lâu thì cũng không cần phải chịu đau đớn xác thịt rồi!” Lý Trọc ước lượng số thiên tinh ở trong tay và nói với vẻ mặt đắc ý. 

             Nhóm người Đoạn Đào đầy vẻ tức giận nói: “Lý Trọc, bọn ta đã đưa thiên tinh cho ngươi rồi, bây giờ xong xuôi hết rồi chứ?” 

             Lý Trọc cười lên và nói: “Tiểu tử, ngày hôm qua vừa đánh gãy chân ngươi mà hôm nay đã có thể nhảy nhót lung tung được rồi à? Xem ra có người tài giỏi trong số các ngươi đấy! Đúng rồi, ngày hôm qua các ngươi đã đi đến biệt viện Tiểu Vân đúng không?” 

             Biệt viện Tiểu Vân chính là nơi ở của Diệp Viễn. 

             Vẻ mặt của nhóm người Đoạn Đào bỗng thay đổi và nói: “Lý Trọc, ta khuyên tốt nhất là ngươi vẫn đừng nên có ý đồ với ngài ấy! Nếu không thì ngươi sẽ chết rất khó coi đấy!” 

             Lý Trọc nghe thấy vậy liền lớn tiếng cười lên và nói: “Trên đỉnh Thiên Điểu này còn có người mà Lý Trọc ta không thể trêu chọc vào sao! Chỉ dựa vào những tên quèn phi thăng các ngươi mà cũng có thể khiến ta không dám đụng chạm tới à? Cho dù hắn có thiên phú không tồi và được ở trong biệt viện Tiểu Vân thì cũng phải ngoan ngoãn phục tùng lão tử!” 

             Một tên sai vặt ở bên cạnh cũng khoái chí nói: “E rằng các ngươi không biết, Trọc ca chính là tay sai thân cận của đệ tử nội môn - Lục Triển Nguyên đại nhân đấy! Ngươi chưa từng nghe nói về Lục Triển Nguyên đại nhân cũng không cần gấp gáp, sau này ngươi sẽ được nghe đến thôi! Ngươi phải biết rằng Lục Triển Nguyên đại nhân chính là một trong ba người mạnh nhất trong số những đệ tử nội môn đấy!” 

             Những lời này vừa dứt, vẻ mặt của Đoạn Đào và những người khác đều đột nhiên thay đổi. 

             Bọn họ không ngờ rằng một tạp dịch nhỏ nhoi lại có thể có bối cảnh mạnh đến như vậy. 

             Nhóm người Đoạn Đào biết Diêu Thanh chính là đệ tử nội môn. 

             Thế nhưng thứ hạng của Diêu Thanh trong số đệ tử nội môn không hề cao. 

             Vậy thì người nằm trong nhóm ba người đứng đầu đệ tử nội môn chắc chắn là một đại nhân vật! 

             Cho dù sau này bọn họ bước vào thiên tông cũng phải nể mặt Lý Trọng ba phần! 

             Hắn ta nói không có người nào không thể đụng chạm cũng không phải khoác lác. 

             “Lục Triển Nguyên đại nhân đối xử với Trọc ca của bọn ta như thế nào cũng không cần phải nói nhiều! Ngài ấy không chỉ truyền công pháp, dạy võ thuật cho huynh ấy mà còn rất bênh vực huynh ấy!” Một tên sai vặt khác nói. 

             Lý Trọc nói với vẻ mặt khoái chí: “Vì vậy các ngươi đã hiểu chưa? Ta không cần biết các ngươi ở hạ giới lợi hại đến mức nào nhưng ở nơi này đều phải cụp đuôi làm người đấy! Trước tiên không cần nói đến việc các ngươi có vào được thiên tông hay không. Cho dù các ngươi có thể bước vào cũng phải bắt đầu từ đệ tử ngoại môn! Sự chênh lệch của ba người đứng đầu trong đệ tử ngoại môn và nội môn lớn đến mức nào, ha ha, sau này các ngươi sẽ biết thôi! Nếu như các ngươi đã đến đây rồi, vậy thì các ngươi hãy đi làm mấy công việc tạp dịch của tông môn đi!” 

             Gương mặt của nhóm người Đoạn Đào đã đen như đáy nồi. 

             Cuối cùng bọn họ cũng hiểu được những lời nói của Diêu Thanh nghĩa là gì rồi. 

             Việc vượt qua một năm trong môi trường này không phải là một chuyện dễ dàng 

             Trong lúc nói chuyện, Lý Trọc đã dẫn một đống người đi đến biệt viện Tiểu Vân. 

             Vẻ mặt của Đoạn Đào đột nhiên thay đổi và vội vàng đuổi theo. 

             Rầm! 

             Tên sai vặt đưa chân đá vào cánh cửa lớn của biệt viện Tiểu Vân và hét lên: “Tên tiểu tử ở trong kia mau cút ra!” 

             Trong lúc nói, cả bọn đã xông vào biệt viện Tiểu Vân. 

             Thế nhưng ngay vào lúc này có một bóng người lóe ra chặn lại đường đi của bọn họ. 

             Đó chính là Lâm Lan! 

             Tất cả mọi người nhìn thấy Lâm Lan đều không khỏi cảm thấy kinh ngạc. 

             Không ai ngờ rằng lại có một cường giả Đại Cực Thiên Vị ở trong biệt viện Tiểu Vân này! 

             “Ngươi… Ngươi là dân bản địa! Dân bản địa lại xuất hiện ở nơi này ư!” Tên sai vặt bàng hoàng nói. 

             “Các ngươi lại dám xông vào biệt viện Tiểu Vân, làm phiền sư tôn, muốn chết à!” Lâm Lan nói với giọng điệu trầm thấp. 

             “Sư… Sư tôn ư?” Lý Trọc và những người khác nhìn lẫn nhau và không khỏi để lộ vẻ mặt kinh ngạc. 

             Người có thể khiến cho một cường giả Đại Cực Thiên Vị gọi sư tôn phải là một người như thế nào đây? 

             Chẳng lẽ có một đại nhân vật cực kỳ lợi hại ở trong tòa biệt viện Tiểu Vân này sao? 

             Thế nhưng một nhân vật lợi hại đến như vậy sao lại ở trong biệt viện Tiểu Vân chứ? 

             “Lâm Lan, hãy đánh gãy chân những người xông vào biệt viện và ném ra ngoài! Đúng rồi, nhớ vét sạch thiên tinh ở trên người bọn họ ra.” Lúc này có một giọng nói truyền ra từ bên trong. 

             Lâm Lan cúi người hành lẽ nói: “Vâng, thưa sư tôn!” 

             Lý Trọc vừa nghe thấy liền lớn tiếng cười lên và nói: “Ngươi dám đụng đến ta à? Ta chính là tay sai thân cận Lục Triển Nguyên đại nhân, ngươi dám chạm vào một sợi tóc của ta thì chắc chắn ngài ấy sẽ không tha cho ngươi đâu!” 

             Lâm Lan trợn mắt nhìn hắn ta một cái và tặng hắn ta hai chữ: “Ngu ngốc!” 

             Rắc! 

             Rắc! 

             Rắc! 

             Tiếng la hét thảm thiết không ngừng vang lên, chỉ cần là người xông vào biệt viện đều bị Lâm Lan đánh gãy chân và ném ra ngoài. 

             Tiếng la hét liên tục vang lên. 

             Lâm Lan cũng không khách khí mà trực tiếp vét sạch thiên tinh từ trên người bọn họ. 

             Nhóm người Đoạn Đào nhìn thấy cũng hoàn toàn sững người. 

             Diệp sư thật bá đạo! 

             “Ai da, chân của ta! Tên dân bản địa nhà ngươi, còn tên ở bên trong nữa, các ngươi chết chắc rồi! Đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ! Lục Triển Nguyên đại nhân sẽ không tha cho các ngươi đâu! Ai da, mau đỡ ta đi!” 

             “Phụt!” Nhóm người Đoạn Đào nghe thấy vậy đều bật cười. 

             Tên Lý Trọc này cũng là một cực phẩm, vậy mà lại so sánh bản thân với con chó. 

             Xem ra hắn ta đã quá quen với việc làm một con chó rồi! 

             Lý Trọc vừa chửi bới vừa được người khác dìu đi. 

             Hắn ta đến với khí thế hung hăng nhưng lại gãy tay gãy chân mà rời đi. 

             Đoạn Đào và những người khác nhìn thấy đám Lý Trọng rời đi mới chen nhau bước vào. 

             “Diệp sư, lần này chúng ta đã làm lớn chuyện rồi! Vị Lục Triển Nguyên kia chính là người đứng thứ ba trong nội môn đấy!” Đoạn Đào nói. 

             “Diệp sư, đều do bọn ta không tốt đã mang phiền phức lớn như vậy cho ngài! Ngài yên tâm, nếu như Lục Triển Nguyên kia dám đến đây thì phải bước qua xác của ta trước đã!” Mã Lương vỗ ngực nói. 

             Diệp Viễn mỉm cười nói: “Được rồi được rồi, đó chẳng phải chỉ là người đứng thứ ba nội môn thôi sao? Nhìn các ngươi lo lắng kìa! Tất cả trở về hết đi, ta phải tu luyện rồi.” 

             Tất cả mọi người nhìn mặt nhau và cảm thấy không nói nên lời. 

             Dây thần kinh của Diệp sư này cũng quá dài rồi đấy? 

             Đó chính là người đứng thứ ba nội môn đấy! 

             “Trở về hết đi! Chẳng phải chỉ là người đứng thứ ba nội môn thôi sao, các ngươi cũng quá xem thường bản lĩnh của sư tôn rồi đấy! Đừng nói là người thứ ba nội môn, cho dù là người đứng thứ nhất nội môn thì ngài ấy cũng không sẽ không quan tâm đến đâu!” Lâm Lan nói một cách bình tĩnh. 

             Đoạn Đào và những người khác đều không nói nên lời, quả nhiên hai người sư đồ này đều giống hệt như nhau! 

             Sức mạnh của Lục Triển Nguyên người đứng thứ ba nội môn ít nhất cũng là cường giả Thượng Vị Đại Cực Thiên! 

             Thậm chí là cường giả Đại Cực Thiên Đại Viên Mãn! 

             Cho dù có là một cường giả Đại Cực Thiên như Lâm Lan cũng đủ cho người ta nhét kẽ răng. 

             Vậy mà hai sư đồ này lại không hề quan tâm hắn một chút nào! 

             … 

             “Đại nhân, ngài phải làm chủ cho tiểu nhân!” Lý Trọc chạy đến chỗ của Lục Triển Nguyên và khóc lóc kể lể. 

             Lục Triển Nguyên cũng khẽ nhíu mày lại khi nhìn thấy thương tích của Lý Trọc. 

             Chân của Lý Trọc đã bị đánh gãy, cho dù có dùng dược thì cũng phải đến nửa năm mới có thể hồi phục trở lại. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!