Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

“Tên điên ngông cuồng, dám gây chuyện trên địa bàn của Thượng Ngu Thiên Tông ta, đáng chết!” 

             Phía trên hư không vang lên một tiếng quát nghiêm khắc, hóa ra là Lăng Vạn Thừa. 

             Năm đại tông chủ đều cùng nhau xông tới đây! 

             Đan Minh đã chuẩn bị kỹ càng nhưng ngũ đại Thiên Tông nào phải kẻ tầm thường? 

             Năm vị tông chủ cùng nhau ra tay, khí thế đáng sợ đến mức nào? 

             Nhưng đúng lúc này, một luồng kiếm khí ngút trời dâng lên, bay thẳng về phía năm người họ. 

             Mọi người nhìn thấy cảnh này đều không khỏi bàng hoàng! 

             Kẻ đó là ai mà dám một mình ra tay tấn công năm vị đại tông chủ? 

             Người này không phải Tiêu Phi Bạch thì còn là ai nữa? 

             Chỉ bằng thời gian một hô hấp, Tiêu Phi Bạch đã đối đầu với năm vị tông chủ. 

             Trong nháy mắt Tiêu Phi Bạch đã đấu với năm người họ hơn trăm chiêu. 

             Vì vậy thoáng chốc năm vị đại tông chủ không có cách nào thoát thân. 

             Trước Vân Dật Lầu đã loạn thành một nồi cháo thập cẩm từ lâu. 

             Lúc này cường giả Ngọc Hoàng Thiên của năm đại Thiên Tông cũng đều phát động toàn bộ sức lực. 

             Tuy nhiên, phản ứng của họ rõ ràng không nhanh bằng Đan Minh và các thế lực khác. 

             Tuy họ ra tay nhưng cũng chỉ ngăn được hơn mười người. 

             Vẫn còn có gần hai mươi vị Ngọc Hoàng Thiên lao tới chém giết trước mặt Diệp Viễn. 

             Phong Huyền Dịch nhìn thấy cảnh này, trong lòng không khỏi giật thót một chút, thầm nói không xong! 

             Làm sao một chút thực lực này của Diệp Viễn có thể may mắn thoát khỏi vòng vây của hai mươi vị Ngọc Hoàng Thiên này chứ? 

             Người gần nhất cách Diệp Viễn chưa đầy hai mươi thước! 

             Khoảng cách này đối với cường giả Ngọc Hoàng Thiên chỉ là thời gian thở một hơi mà thôi! 

             Từ đầu tới giờ, Diệp Viễn vẫn không hề động đậy, thoạt nhìn như thể bị dọa tới độ ngu người. 

             Khi vị Ngọc Hoàng Thiên đầu tiên tới đây trông thấy cảnh này, khóe miệng không khỏi thoáng nở một nụ cười giễu cợt tàn nhẫn. 

             Hắn rất có cảm giác thành tựu khi tự tay giết chết một vị thiên tài có thể đánh bại Thánh Tử. 

             Hoàng Phủ Vân Tư đứng trên chòi gác nhìn thấy cảnh này, ý cười thoáng hiện trên khóe miệng, nói: “Dù thiên tài có yêu nghiệt đến đâu, chết rồi cũng vô dụng! Tiểu tử, ngươi thể hiện tài năng quá nổi bật rồi!” 

             Nhưng ngay sau đó, nụ cười trên khuôn mặt hắn ta chợt cứng lại. 

             Mười mấy người lao tới giết Diệp Viễn kia lại đồng loạt dừng lại! 

             Mà thân hình Diệp Viễn cũng thong dong bay ra khỏi vòng vây của hơn chục người đó. 

             Vẻ mặt Hoàng Phủ Vân Tư kinh ngạc, lẩm bẩm nói: “Chuyện… chuyện gì xảy ra vậy?” 

             Đột nhiên, ánh mắt hắn ta trở nên ngưng trọng, nhìn thấy trên đỉnh đầu đám cường giả Ngọc Hoàng Thiên kia lại bốc lên hơi nóng nghi ngút. 

             Nhìn thấy cảnh này, Hoàng Phủ Vân Tư nào còn không hiểu chuyện gì đã xảy ra nữa chứ? 

             "Dùng độc? Một vị Đại Cực Thiên Vị lại sử dụng loại độc nào thế, có thể ảnh hưởng tới hai mươi vị Ngọc Hoàng Thiên cùng một lúc?” Hoàng Phủ Vân Tư nhíu mày, trầm giọng nói. 

             Cảnh tượng này cũng đập vào mắt của mấy người Phong Huyền Dịch cùng với Lạc Vân Khinh. 

             Nhìn thấy Diệp Viễn thành công phá vỡ vòng vây, họ không khỏi chấn động tinh thần. 

             Mỗi một động tác của tiểu tử này đều khiến người ta kinh ngạc. 

             Đối mặt với sự bao vây chém giết của gần hai mươi vị Ngọc Hoàng Thiên, hắn lại có thể né thoát ra an toàn! 

             Nhìn thấy Diệp Viễn ung dung bay ra ngoài, vẻ mặt của đám Ngọc Hoàng Thiên kia đều tràn đầy giận dữ. 

             Không phải bọn họ không muốn giết người, mà là bọn họ có lòng mà không có sức. 

             Mặc dù chất độc này không gây chết người nhưng nó ảnh hưởng nghiêm trọng đến hành động của họ. 

             Nhất là một loại độc trong đó còn có tác dụng làm tê liệt. 

             Tên Ngọc Hoàng Thiên xông lên đầu tiên kia càng lộ ra vẻ mặt oán độc. 

             Vừa rồi, hắn ta đột nhiên phát hiện mình bị trúng độc. 

             Hơn nữa còn trúng rất nhiều độc! 

             Hắn ta bỗng phát hiện bản thân rơi vào trong một trận độc. 

             Sau khi đếm sơ qua, chính mình lại trúng hơn trăm loại độc. 

             Mà những chất độc này có những hiệu quả khác nhau. 

             Một số nhằm vào kinh mạch, một số lại nhằm vào thần nguyên hay thậm chí là cả nguyên thần. 

             Hàng trăm chất độc chồng chất lên nhau, khiến chức năng vật lý của cơ thể hắn ta tạm thời rơi vào tình trạng ngừng nghỉ. 

             Giống như một cái máy đột nhiên bị kẹt. 

             Rõ ràng tên này đã gần ngay trước mắt, nhưng hắn ta lại không thể làm gì được. 

             Chết tiệt! 

             Đám Ngọc Hoàng Thiên này không dám lơ là, ép độc ngay tại chỗ. 

             Xung quanh có rất nhiều cường giả Ngọc Hoàng Thiên của năm đại Thiên Tông đang mai phục, lúc này trúng độc dù chỉ cần dính phải một ít thôi cũng đủ để mất mạng. 

             Quả nhiên đúng lúc này, cường giả Ngọc Hoàng Thiên của năm đại Thiên Tông đã kịp tới. 

             Ba vị Ngọc Hoàng Thiên ở phía sau cùng trực tiếp bị chém chết. 

             Chỉ cần chậm trễ một ít thời gian ở đây, đám sát thủ Ngọc Hoàng Thiên kia đều rơi vào trạng thái bị động. 

             Mà Diệp Viễn cũng trực tiếp bay đến vùng an toàn. 

             "Ha ha ha, tiểu tử tốt, quả nhiên không làm ta thất vọng! Diệp Viễn, chờ chút bổn tông chủ sẽ đến ngay đây!” 

             Phong Huyền Dịch thấy Diệp Viễn đã thoát khỏi nguy hiểm, không khỏi bật cười thành tiếng với bốn vị đại tông chủ còn lại rồi nói: “Ta giao lại tiểu tử này cho các ngươi, ta đi bảo vệ cho Diệp Viễn.” 

             “Đi thôi!” Dương Giáp trả lời. 

             Dù Tiêu Phi Bạch có mạnh đến đâu cũng không thể ngăn cản được năm vị đại tông chủ cùng lúc được. 

             Sự xuất hiện của hắn ta vừa rồi chỉ để câu giờ cho những người ở bên dưới. 

             Bây giờ kế hoạch đã tan thành bong bóng, có bốn vị đại tông chủ dẫn dắt chế ngự cũng đủ rồi. 

             Phong Huyền Dịch buộc Tiêu Phi Bạch lùi lại chỉ bằng một chiêu, sau đó thân mình bay như tên bắn về phía Diệp Viễn. 

             Vẻ mặt Tiêu Phi Bạch vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng trong trận chiến khốc liệt, lông mày của hắn ta đã hơi nhăn lại. 

             Hắn ta biết rằng kế hoạch đã thất bại! 

             Tuy nhiên, thực lực của Tiêu Phi Bạch vẫn khiến năm đại tông chủ phải kinh ngạc. 

             Đối mặt với sự bao vây của năm người họ, Tiêu Phi Bạch lại có thể chống đỡ được lâu như vậy! 

             Thực lực này quả thật rất kinh người! 

             Trong lòng năm đại tông chủ đều hiểu rõ thực lực của Tiêu Phi Bạch không thua kém bất kỳ ai! 

             “Rốt cuộc các hạ là ai!” Dương Giáp hỏi. 

             Động tác trong tay của Tiêu Phi Bạch không hề chậm lại, thản nhiên nói: “Tiêu Phi Bạch, Đan Minh Thiên Võ Đường! Trong trận chiến ngày hôm nay, quả nhiên tên tuổi của năm vị đại tông chủ danh bất hư truyền! Đáng tiếc là không được tận hứng cho lắm! Ngày sau Tiêu mỗ sẽ tự mình đến nhờ năm vị chỉ giáo, cáo từ!” 

             Kiếm ý trên người Tiêu Phi Bạch bùng nổ, đột nhiên chém ra một kiếm. 

             Chiêu kiếm này vô cùng tuyệt vời! 

             Lạc Vân Khinh đang chiến đấu kịch liệt, cảm nhận được luồng kiếm ý này, sắc mặt chợt thay đổi một cách rõ rệt. 

             Trong ánh mắt hắn ta lộ ra ý chí chiến đấu mãnh liệt. 

             Điều khiến hắn ta kinh ngạc chính là thanh kiếm của Tiêu Phi Bạch lại là Thiên Nhân! 

             Quá mạnh! 

             Quả nhiên bên trong Đan Minh ngọa hổ tàng long! 

             Tiêu Phi Bạch đẩy lùi bốn vị tông chủ chỉ bằng một chiêu kiếm, thân mình chợt lóe biến mất trong không trung. 

             “Rút lui!” Đồng thời còn ném lại một câu. 

             Cường giả Đan Minh biết kế hoạch thất bại lần lượt rút lui. 

             Trên chòi gác, Hoàng Phủ Vân Tư nhíu mày lại nói: “Bách Độc Chi Trận! Không nghĩ tới Độc Đạo của tên tiểu tử kia lại đã đạt tới bước này! Đúng là một tiểu tử tài giỏi!” 

             Nói xong, thân mình Hoàng Phủ Vân Tư chợt lóe, biến mất không thấy. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!