Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

“Nhìn từ bên ngoài thì có vẻ như Ngũ Quang Thiên Vực của chúng ta chiếm ưu thế. Nhưng ngài phải biết rằng đến giờ Đan Minh còn chưa xuất thủ!” 

             Diệp Viễn nói khiến lòng Phong Huyền Dịch như chìm vào vực sâu. 

             Thế lực của Đan Minh thật sự quá thần bí. 

             Nhưng không thể nghi ngờ là nó vô cùng cường đại! 

             Chẳng qua là bây giờ ai cũng không biết rằng rốt cuộc Đan Minh muốn làm gì. 

             Điều đó mới là điều khiến Diệp Viễn bất an. 

             Nhưng Diệp Viễn lại có một loại cảm giác rằng Đan Minh này không có ý tốt! 

             “Ngươi cảm thấy Đan Minh mạnh cỡ nào?” Phong Huyền Dịch trầm giọng hỏi. 

             Sắc mặt Diệp Viễn nghiêm trọng: “Ta vốn tưởng rằng khi nhóm Thiên Đan chân phẩm này xuất hiện thì có thể ép Đan Minh ra mặt! Nhưng ta đã thất bại! Cho nên khi bọn họ ra tay có thể sẽ làm cả Vũ Thanh đại lục chấn động!” 

             Phong Huyền Dịch nhíu mày càng chặt hơn. 

             Mãi đến lúc này hắn ta mới biết được tâm tư của Diệp Viễn. 

             Thì ra nhóm Thiên Đan chân phẩm đó là dùng để ép Đan Minh lộ diện. 

             Nhưng đến bây giờ mà Đan Minh còn chưa xuất hiện thì đã chứng minh rằng bọn họ hoàn toàn không để ý! 

             Ầm! 

             Đột nhiên có một trận đất rung núi chuyển, toàn bộ Võ Định Thiên Tông đều trở nên lay động. 

             Sắc mặt của Phong Huyền Dịch và Diệp Viễn đều thay đổi. 

             Hai người liếc nhìn nhau, gần như cùng đồng thời nói ra hai chữ: “Đan Minh!” 

             Khi hai người đi tới núi thì lập tức bị cảnh tượng trước mặt làm cho ngơ ngác! 

             Hộ Tông đại trận phía trước có một trăm vị cường giả Ngọc Hoàng Thiên đang tích góp lực lượng chuẩn bị công kích một lần nữa. 

             Mà Hộ Tông đại trận phía trước đã lung lay sắp đổ! 

             Hiển nhiên một kích trước đó đã làm Hộ Tông đại trận kề bên sụp đổ. 

             Toàn bộ Võ Định Thiên Tông đều tràn ngập trong hoảng sợ. 

             Trước sơn môn, một nhóm cường giả đông nghịt đang vây chặt Võ Định Thiên Tông như nêm cối. 

             “Đây là thực lực của Đan Minh sao? Hơn một trăm tám mươi cường giả Ngọc Hoàng Thiên, đúng là một số lượng khủng bố!” Vẻ mặt Phong Huyền Dịch rất trầm trọng. 

             Quét mắt đếm một phen thì biết có đến một trăm tám mươi cường giả Ngọc Hoàng Thiên. 

             Cường giả Ngọc Hoàng Thiên, một người thôi đã là hiếm thấy. 

             Toàn bộ Võ Định Thiên Tông chỉ có hơn bốn mươi người! 

             Trong đó phần lớn còn là Ngọc Hoàng Thiên trung kỳ và hạ kỳ. 

             Nhưng Đan Minh vừa ra tay đã là một trăm tám mươi người, số lượng gấp hơn bốn lần Võ Định Thiên Tông! 

             Nói cách khác, cường giả Ngọc Hoàng Thiên của Đan Minh gần tương đương với cả Ngũ đại Thiên Tông hợp lại. 

             Lực lượng đối lập đến thế đúng là quá đáng sợ! 

             Khí thế của nhóm cường giả của Võ Định Thiên Tông bị nguội lạnh. 

             Thế lực vô cùng thần bí này, hôm nay cuối cùng cũng lộ diện trước mặt thế nhân! 

             “Vân Khinh, lập tức cầu viện với bốn tông môn! Mở Truyền Tống Trận ở hướng ngược lại đi, để họ nhanh chóng chạy đến!” Phong Huyền Dịch nói với Lạc Vân Khinh. 

             Lạc Vân Khinh lại không động đậy, nói với sắc mặt ngưng trọng: “Tông chủ, vô dụng thôi! Truyền Tống Trận của chúng ta với bốn tông môn đã bị phá hỏng! Hiện tại chúng ta chỉ có thể tự mình chiến đấu!” 

             Phong Huyền Dịch hoảng hồn nói: “Cái gì! Tiết điểm của Truyền Tống Trận vô cùng bí mật, chỉ có cấp cao trong Ngũ đại Thiên Tông biết, sao bọn họ có thể phá hỏng được?” 

             Khoảng cách của Ngũ đại Thiên Tông xa xôi, phải trung chuyển qua rất nhiều tiết điểm không gian. 

             Nhưng những tiết điểm không gian này vô cùng bí mật, thuộc về cơ mật của tông môn. 

             Chuyện cơ mật như thế nhưng Đan Minh vẫn biết được! 

             Diệp Viễn nhíu mày nói: “Xem ra Đan Minh mưu đồ đã lâu rồi!” 

             Phong Huyền Dịch tức giận nói: “Đáng chết! Bọn họ thao túng Tứ đại Thiên Vực khiêu khích chúng ta thì ra là kế điệu hổ ly sơn!” 

             Mấy năm nay, một nửa cường giả của Võ Định Thiên Tông gần như đều ở trên chiến trường. 

             Bây giờ số cường giả còn trong tông môn chỉ có một nửa. 

             Võ Định Thiên Tông đang trong cảnh nguy ở sớm tối! 

             Ầm! 

             Đúng lúc này, không trung sáng lên ánh chập chờn của thần nguyên. 

             Hơn một trăm bốn mươi vị Ngọc Hoàng Thiên đồng loạt ra tay, chỉ nghe một tiếng vang lớn, Hộ Tông đại trận đã sụp đổ. 

             Lại một trận đất rung núi chuyển! 

             Các đệ tử của Võ Định Thiên Tông hoảng hốt. 

             Đại trận vừa vỡ, hơn một trăm bốn mươi vị cường giả Ngọc Hoàng Thiên đã chậm rãi bay về phía đỉnh núi. 

             Cái loại cảm giác áp bách mạnh mẽ này làm cho người khác không thể hô hấp nổi. 

             Một người trung niên mặc áo bào trắng thong thả ung dung đi ra, bên cạnh hắn ta còn có một người trung niên lạnh lùng khác. 

             Phong Huyền Dịch liếc mắt đã nhận ra người trung niên lạnh lùng kia, chính là Tiêu Phi Bạch năm đó chiến đấu cùng năm vị tông chủ tại Vân Nghê Thượng Quốc. 

             Người trung niên mặc áo bào trắng đương nhiên chính là Hoàng Phủ Vân Tư. 

             Hoàng Phủ Vân Tư nhìn về phía Phong Huyền Dịch, mỉm cười nói: “Phong tông chủ, tự giới thiệu một chút, kẻ hèn là Hoàng Phủ Vân Tư, phó minh chủ Đan Minh! Vị bên cạnh ta là người mà ngươi đã từng giao thủ. Hắn là đường chủ của Đan Minh Thiên Võ Đường, tên Tiêu Phi Bạch!” 

             Sắc mặt của Phong Huyền Dịch rất khó coi, trầm giọng nói: “Nói nhiều lời vô nghĩa thế làm gì, muốn chiến thì cứ chiến thôi! Võ Định Thiên Tông ta kế thừa chí khí của Trác đại nhân, sẽ không lui về sau dù chỉ một bước!” 

             Phong Huyền Dịch thấy cảnh tượng này rồi, đương nhiên sẽ không ngốc đến mức cho rằng Hoàng Phủ Vân Tư đến tìm mình nói chuyện phiếm. 

             Trận chiến này, đã không cách nào tránh khỏi. 

             Hơn nữa trong lòng Phong Huyền Dịch biết rõ, Võ Định Thiên Tông hôm nay chỉ sợ rằng chạy trời không khỏi nắng! 

             Đan Minh dùng trăm phương ngàn kế để tạo ra động tĩnh lớn như vậy. 

             Vậy mà Võ Định Thiên Tông hết lần này tới lần khác lại không biết gì cả! 

             Trận này, thua không oan! 

             Hoàng Phủ Vân Tư cười nói: “Tính cách của Phong tông chủ đúng là cương liệt! Có điều, bổn minh chủ cũng không hứng thú với Phong tông chủ. Không biết Phong tông chủ có thể giao Diệp Viễn cho tại hạ không?” 

             Lời này được nói xong thì tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Viễn. 

             Đan Minh tạo ra chiến trận lớn như vậy là vì Diệp Viễn sao? 

             Không ít người nghe xong lời này đều nhẹ nhàng thở ra. 

             Nếu chỉ là vì Diệp Viễn thì vẫn còn đường sống. 

             Diệp Viễn cảm nhận được ánh mắt của mọi người nhưng vẫn cứ thản nhiên. 

             Phong Huyền Dịch kinh ngạc nhìn về phía Diệp Viễn, nhưng rất nhanh hắn ta đã hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Chớ nói những lời đó với bổn tông chủ! Ngươi xem bổn tông chủ là trẻ ba tuổi à? Đan Minh các ngươi làm ra chiến trận lớn như vậy, ta không tin chỉ là vì một Diệp Viễn.” 

             Hoàng Phủ vân Tư vẫn không nói gì nhưng Thạch Phi Vũ đã nhịn không được nữa. 

             “Tông chủ! Võ Định Thiên Tông rơi vào tình trạng này đều là do Diệp Viễn rước lấy họa! Đến lúc này mà ngài còn che chở cho hắn sao?” Thạch Phi Vũ nổi giận nói. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!