Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

"Phong tông chủ, không thể nói như vậy được! Chỉ cần các ngươi chủ động giao Diệp Viễn ra đây, đồng thời, chủ động gieo nguyên thần chi ý, Võ Định Thiên Tông của ngươi, vẫn là Võ Định Thiên Tông của ngươi! Sau này, phi thăng giả sẽ do các ngươi quản lý." 

             Hoàng Phủ Vân Tư vẫn tươi cười nhẹ nhàng như trước, nhưng lời nói ra lại làm cho trên dưới Võ Định Thiên Tông cảm thấy rét lạnh thấu xương. 

             Gieo nguyên thần chi ý, tức là sẽ trở thành chó săn, nô bộc cho Đan Minh! 

             Đối với phi thăng giả có ngạo khí mà nói, việc còn khó chấp nhận hơn so với giết chết bọn họ! 

             Lúc này mọi người mới bừng tỉnh lại, Phong Huyền Dịch nói không sai, mục tiêu của Đan Minh không chỉ là Diệp Viễn. 

             Phong Huyền Dịch bỗng nhiên cười khẩy một tiếng, nói: "Chắc các hạ thật sự cho rằng Võ Định Thiên Tông ta dễ bắt nạt lắm đúng không? Hôm nay, cứ cho là đánh đến chỉ còn một binh một tốt, các ngươi cũng mơ tưởng chiếm được nửa phần lợi lộc!" 

             Trong lúc nói chuyện, trong tay Phong Huyền Dịch đã có thêm một cây trường mâu toàn thân đen nhánh, tia điện lưu chuyển. 

             Trường mâu vừa xuất hiện, sắc mặt tất cả mọi người ở đây đều thay đổi. 

             Hoàng Phủ Vân Tư cũng không thấy bất ngờ, cười nói: "Thiên Linh chí bảo Thí Thiên chiến mâu. Là Thiên Linh chí bảo bản mạng của sư tổ khai phái Võ Định Thiên Tông, Sở Thiên Ca! Năm đó, Sở Thiên Ca đi theo Trác Bất Quần, dựa vào thanh Thí Thiên chiến mâu này, đánh cho tứ đại Thiên Vực phải khiếp sợ! Hôm nay, rốt cuộc lại được thấy ánh mặt trời rồi à?" 

             Trên Vũ Thanh đại lục, chí bảo được chia làm ba cấp bậc, nhân linh, địa linh và thiên linh! 

             Thiên Linh chí bảo, chính là tồn tại cực kỳ hiếm thấy trên khắp Vũ Thanh đại lục. 

             Diệp Viễn nhìn thấy Thí Thiên chiến mâu thì giật mình. 

             Trên thanh chiến mâu này truyền đến dao động, thật sự không khác với Thông Thiên Sơn của hắn một chút nào. 

             Diệp Viễn cầm Thông Thiên Sơn trong tay, có thể vượt cấp giết địch, đủ thấy bảo vật này cũng không thua kém bao nhiêu. 

             Phong Huyền Dịch hừ lạnh nói: "Chuyện ngươi biết, đúng là không ít!" 

             Hoàng Phủ Vân Tư cười nói: "Chỉ tiếc là, Sở Thiên Ca cường giả Thánh Hoàng Thiên của một thế hệ, trận chiến này, nếu chiến mâu ở trên tay hắn ta thì có thể phát huy mười hai thành uy lực. Nhưng ngươi, chỉ sợ đến bảy thành cũng không phát huy nổi!" 

             Phía trên Ngọc Hoàng Thiên, là Thánh Hoàng Thiên! 

             Chỉ là hiện tại, Thánh Hoàng Thiên trên Vũ Thanh đại lục đều đã tuyệt tích rồi. 

             Một bước này, thật sự quá khó khăn! 

             "Đối phó ngươi, vậy là đủ rồi!" 

             Phong Huyền Dịch lạnh lùng quát một tiếng, thân thể hóa thành một tia điện quang, bắn thẳng đến chỗ Hoàng Phủ Vân Tư. 

             Bắt giặc bắt vua trước! 

             Đây là đường sống duy nhất mà Phong Huyền Dịch nhìn thấy! 

             Nhưng đúng vào khoảnh khắc Phong Huyền Dịch di chuyển, Tiêu Phi Bạch cũng hành động. 

             Chỉ thấy cả người hắn ta hóa thành một thanh lợi kiếm, chớp mắt đã đối mặt với Phong Huyền Dịch. 

             Rầm rầm rầm! 

             Hai người ở trên hư không, thoáng cái đã đánh hơn mười chiêu. 

             Không phân thắng bại, ngang ngửa nhau! 

             Càng làm cho người ta tuyệt vọng chính là thanh kiếm trong tay Tiêu Phi Bạch tỏa ra dao động thật sự không hề thua kém Thí Thiên chiến mâu một chút nào! 

             "Thiên Linh chí bảo! Thanh kiếm trong tay cường giả Đan Minh cũng là Thiên Linh chí bảo!" Một vị trưởng lão tuyệt vọng, hoảng sợ nói. 

             Thực lực của Đan Minh mạnh đến mức khiến người ta tuyệt vọng. 

             Thậm chí, ngay cả Thiên Linh chí bảo cũng có. 

             "Đối thủ của ngươi, không phải là ta!" 

             Vẻ mặt Hoàng Phủ Vân Tư lạnh nhạt, chuyển hướng về phía Diệp Viễn, nói: "Diệp Viễn, ngươi giết Thánh Tử, có nguyện ý gia nhập vào Đan Minh, trở thành Thánh Tử tân nhiệm không?" 

             "Cái gì! Đan Minh lại muốn Diệp Viễn trực tiếp trở thành Thánh Tử!" 

             "Hóa ra, bọn họ không phải đang báo thù cho Thánh Tử mà là coi trọng thực lực của Diệp Viễn!" 

             "Có thể làm cho Đan Minh tốn công tốn sức như vậy, trên Đan Đạo chỉ sợ là thực lực của Diệp Viễn so với cường giả Đan Minh, không hề chênh lệch một chút nào!" 

             ... 

             Lời nói của Hoàng Phủ Vân Tư, lập tức khiến cho Võ Định Thiên Tông xôn xao một trận. 

             Bọn họ đều cho rằng Đan Minh kéo đến cửa hỏi tội. 

             Nào biết được, Hoàng Phủ Vân Tư vừa mở miệng, lại là muốn mời chào Diệp Viễn. 

             Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Viễn. 

             Trên mặt Diệp Viễn không vui không buồn, không nhìn ra là đang nghiêng về phía nào. 

             Im lặng một lát xong, hắn đột nhiên mở miệng nói: "Nếu như ta đồng ý, Đan Minh có thể buông tha Võ Định Thiên Tông hay không?" 

             Tất cả mọi người ở đây đều chấn động, tiếp theo, trong ánh mắt lộ ra thần sắc chờ mong. 

             Nhưng Hoàng Phủ Vân Tư lại lắc đầu, thản nhiên nói: "Đan Minh cố ý nhất thống ngũ đại Thiên Vực, nhưng ngũ đại Thiên Tông kiêu căng khó thuần, là chướng ngại vật lớn nhất của Đan Minh! Thật ra, kế hoạch Đan Minh cắn nuốt ngũ đại Thiên Tông đang tiến hành đâu vào đấy, nhưng sự xuất hiện của ngươi đã khiến kế hoạch của chúng ta hoàn toàn rối loạn! Nếu không vì vậy, chúng ta sẽ không đưa ra hạ sách mạnh mẽ tấn công Võ Định Thiên Tông! Kế tiếp, không thể thiếu một trận huyết chiến!" 

             Lời Hoàng Phủ Vân Tư nói, tất cả mọi người nghe xong đều nghẹn họng nhìn trân trối. 

             Thì ra, dã tâm của Đan Minh lại lớn như vậy, còn muốn chiếm đoạt toàn bộ ngũ đại Thiên Vực! 

             So với thế lực bản thổ, nhóm phi thăng giả của ngũ đại Thiên Tông chẳng những thực lực mạnh mẽ, tính cách cũng cương quyết khó khuất phục. 

             Muốn làm cho bọn họ quy thuận còn khó hơn lên trời. 

             Cho nên, Đan Minh đã sớm sắp đặt bố cục, từ từ cắn nuốt ngũ đại Thiên Vực. 

             Ai mà ngờ được, nửa đường lại nhảy ra một tên Trình Giảo Kim. Diệp Viễn mạnh mẽ quật khởi đã làm rối loạn hoàn toàn kế hoạch của Đan Minh. 

             Hơn nữa trong lúc đấu đan, Diệp Viễn còn khiến Thánh Tử Thương Vĩnh Ninh thân tử đạo tiêu. 

             Chính vì vậy, Đan Minh mới bắt buộc phải xuất binh đánh Võ Định Thiên Tông. 

             Nhưng diệt Võ Định Thiên Tông, diệt Đan Các, đối với tứ đại Thiên Tông khác, Đan Minh đã di chuyển từ phía sau màn lên trước sân khấu, tất nhiên sẽ phải đối mặt với một trận huyết chiến. 

             Mà cục diện như vậy không phải là việc mà Đan Minh mong muốn. 

             Từ góc độ nào đó mà nói, Diệp Viễn mạnh mẽ quật khởi đã mang đến cho Đan Minh tổn thất cực kỳ lớn. 

             Diệp Viễn nhìn Hoàng Phủ Vân Tư, thản nhiên nói: "Đã như vậy, thì không có gì để nói nữa rồi, chiến đi!" 

             Ánh mắt Hoàng Phủ Vân Tư ngưng tụ, nói: "Diệp Viễn, thiên phú của ngươi còn ở trên cả Thánh Tử, cứ thế mà chết đi, quá đáng tiếc! Ngươi thật sự muốn chiến à?" 

             Diệp Viễn thản nhiên nói: "Đại trượng phu, chết thì chết thôi, sợ gì mà không đánh một trận?" 

             Hắn vừa nói đã khiến các đệ tử Võ Định Thiên Tông rất xúc động. 

             Đây chính là đường sống duy nhất, vậy mà Diệp Viễn lại bỏ qua! 

             Trước đó, Diệp Viễn vẫn còn bị muôn người chửi mắng. 

             Có thể nói, từ khi Diệp Viễn nhập tông đến nay, không giờ khắc nào là không bị chỉ trích. 

             Nhưng, hắn lại không oán trách một câu nào! 

             Trong khoảnh khắc sinh tử tồn vong này, hắn lựa chọn sống chết cùng Võ Định Thiên Tông! 

             "Ha ha ha..., nói hay lắm! Huynh đệ tốt, ta không nhìn lầm ngươi! Tông chủ, ta đến giúp ngươi!" Lạc Vân Khinh ngông cuồng cười một tiếng, rút kiếm gia nhập vào trận chiến. 

             Bên này hành động, Đan Minh bên kia cũng theo tới! 

             Hơn một trăm vị cường giả Ngọc Hoàng Thiên, dồn dập đánh tới. 

             Đại chiến kinh thiên! 

             Tiếc là bên phía Võ Định Thiên Tông chỉ có lác đác hơn hai mươi vị Ngọc Hoàng Thiên, gần như là một người phải đối phó với bảy tám người! 

             Tuy phi thăng giả chiến lực vô song, nhưng cũng không chịu nổi chênh lệch số lượng lớn như vậy. 

             Hoàng Phủ Vân Tư mỉm cười, nói: "Người Võ Định Thiên Tông, ai bắt được Diệp Viễn, chẳng những không chết mà còn có thể có được một chỗ cắm dùi ở Đan Minh!" 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!