Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

"Thạch Phi Vũ! Lão thất phu nhà ngươi, sao có thể không biết xấu hổ như vậy chứ!" 

             Trong lúc ác chiến, Phong Huyền Dịch nhìn thấy tình cảnh này, lửa giận lập tức ngút trời. 

             Bình thường Thạch Phi Vũ nhằm vào Diệp Viễn, trong mắt tông chủ hắn ta tuy không ổn, nhưng cũng chỉ là đánh nhau vì thể diện. 

             Nhưng bây giờ, trong thời điểm tông môn nguy cấp, vậy mà lão lại làm ra chuyện bỉ ổi như vậy, thật sự là vô sỉ tới cực điểm. 

             "Tông chủ, ngươi muốn tìm chết ta không ngăn cản ngươi, nhưng Thạch Phi Vũ ta lại không muốn chết!" 

             Thạch Phi Vũ cười lạnh, một chưởng chụp về phía Diệp Viễn. 

             Nhưng vào lúc này, sắc mặt lão hoàn toàn biến đổi, cả người tê rần, thần nguyên lập tức không thể vận chuyển được. 

             Bách Độc Chi Trận! 

             Hơn hai mươi năm trôi qua, Bách Độc Chi Trận của Diệp Viễn, so với lúc trước thì đã mạnh hơn gấp mấy lần! 

             Diệp Viễn mở được ngọc giản của Chung Kiến Cừu, bên trong la liệt đủ cách dùng độc, khiến tầm mắt hắn được mở mang rất rất nhiều. 

             Những độc dược này bị Diệp Viễn thêm vào trong độc trận, uy lực tăng gấp đôi! 

             Ngay cả cường giả Ngọc Hoàng Thiên, cũng phải trúng chiêu! 

             Hoàng Phủ Vân Tư nhìn thấy tình cảnh này, cũng không lộ ra vẻ bất ngờ, hắn ta đã đã biết trước Diệp Viễn có chiêu thức này. 

             Người này, chắc chắn không dễ bắt. 

             "Uy lực của Bách Độc Chi Trận này lại mạnh lên không ít đâu! Đối với cường giả Ngọc Hoàng Thiên mà nói, tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng chỉ sợ cũng phải đình trệ từ ba đến năm nhịp thở!" Hoàng Phủ Vân Tư thở dài nói. 

             Lúc trước, thời điểm Diệp Viễn ở Vân Nghê thượng quốc, Bách Độc Chi Trận chỉ có thể ngăn cản cường giả Ngọc Hoàng Thiên trong thời gian nửa nhịp thở. 

             Bây giờ, uy lực ít nhất đã tăng lên ba, năm lần! 

             Ngay lúc Hoàng Phủ Vân Tư đang tán thưởng, khí thế trên người Diệp Viễn đột nhiên bùng lên mãnh liệt. 

             Một hòn núi nhỏ màu xám đen, trôi lơ lửng trong lòng bàn tay hắn 

             Ánh mắt Hoàng Phủ Vân Tư đông cứng, hoảng sợ nói: "Thiên Linh chí bảo!" 

             Hòn núi nhỏ này, tất nhiên chính là Thông Thiên Sơn rồi. 

             Đến lúc này, Diệp Viễn cũng không có gì phải che giấu nữa. 

             Thạch Phi Vũ đã nhiều lần muốn muốn giết chết hắn, bây giờ càng không biết xấu hổ tới cực điểm, đương nhiên Diệp Viễn sẽ không nương tay. 

             Bách Độc Chi Trận chỉ có thể ngăn cản Thạch Phi Vũ ba đến năm nhịp thở, nhưng đối với Diệp Viễn mà nói, vậy là đủ rồi! 

             Cảm nhận được dao động cực kỳ dũng mãnh của Thông Thiên Sơn, Thạch Phi Vũ đột nhiên tái mặt. 

             Làm sao mà lão ngờ được, trên người Diệp Viễn vẫn luôn giấu vũ khí lợi hại đến vậy! 

             Thậm chí, Diệp Viễn còn không cho lão thời gian để kinh ngạc, pháp quyết trong tay run lên, Thông Thiên Sơn hóa thành một vệt sáng, trực tiếp đánh tới chỗ Thạch Phi Vũ! 

             Uy thế của Thông Thiên Sơn thậm chí còn mạnh hơn Thí Thiên chiến mâu một phần. 

             Mặc dù Diệp Viễn không phát huy toàn bộ uy năng của nó, nhưng để đánh trọng thương lão thất phu Thạch Phi Vũ đang không hề phòng bị, như vậy cũng đủ rồi! 

             Rầm! 

             Ngực Thạch Phi Vũ trực tiếp trúng đòn, cả người văng ngược ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi. 

             Cũng may là cảnh giới của lão quá cao cộng thêm pháp lực quá dày, nếu không lần này có thể đã lấy luôn cái mạng già của lão rồi. 

             Dù là như vậy lão vẫn bị trọng thương, lục phủ ngũ tạng đều đảo lộn. 

             Chẳng qua, rõ ràng là Diệp Viễn không định buông tha cho lão, thời gian còn lại vẫn đủ để Diệp Viễn phát động một lần công kích nữa! 

             "Không... Đừng! Diệp trưởng lão, ta sai rồi! Ta thật sự sai rồi!" 

             Thạch Phi Vũ vạn phần hoảng sợ, cảm nhận được hơi thở tử vong đang uy hiếp. 

             Nhưng Diệp Viễn chẳng thèm để ý đến lão, chỉ yên lặng thúc dục pháp quyết. 

             Rầm! 

             Lại một chiêu! 

             Ngực Thạch Phi Vũ trực tiếp lõm xuống một mảng. 

             Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này, cả đám đều trợn mắt há mồm. 

             Một tên Đại Cực Thiên Vị nện cho Ngọc Hoàng Thiên Vị trọng thương! 

             Một màn này quá mức chấn động! 

             Đừng nói là một tên Đại Cực Thiên Vị, chính là một ngàn tên Đại Cực Thiên Vị, cũng không thể nào là đối thủ của cường giả Ngọc Hoàng Thiên Vị được! 

             Cực vị cùng Hoàng vị chênh lệch không phải chỉ là một chút thôi đâu. 

             Nhưng Diệp Viễn lại đánh Thạch Phi Vũ trọng thương một cách thần kỳ như vậy! 

             Thạch Phi Vũ thảm thiết cầu xin khoan dung, nhưng trên mặt Diệp Viễn lại không có nửa điểm thương cảm. 

             Bởi vì bản thân bị trọng thương, tốc độ giải độc của Thạch Phi Vũ cũng trở nên chậm trễ hơn rất nhiều. 

             Mà Diệp Viễn lại phát động lần công kích thứ ba! 

             "Bây giờ biết cầu xin tha thứ rồi à? Ngươi bình thường, không phải là nhảy nhót vui vẻ lắm à? Không cần nhìn hắn ta, ngươi thật sự cảm thấy Đan Minh sẽ ra tay cứu ngươi vào lúc này à? Thạch trưởng lão, có phải là ngươi đã suy nghĩ hơi nhiều rồi hay không?" Diệp Viễn bình tĩnh nói. 

             Thạch Phi Vũ dùng ánh mắt cầu xin giúp đỡ nhìn về hướng Hoàng Phủ Vân Tư, nhưng người này căn bản là không có ý định giúp đỡ. 

             Rõ ràng, đối với tâm tính của Hoàng Phủ Vân Tư, Diệp Viễn nắm rõ vô cùng. 

             Đối với Hoàng Phủ Vân Tư mà nói, Thạch Phi Vũ chẳng qua chỉ là công cụ để thăm dò Diệp Viễn mà thôi. 

             Hiện tại, Diệp Viễn lộ ra con át chủ bài, Hoàng Phủ Vân Tư cũng đạt được mục đích rồi. 

             Thạch Phi Vũ đã trở nên vô dụng. 

             Chết thì chết thôi! 

             Thái độ của Hoàng Phủ Vân Tư làm cho Thạch Phi Vũ tuyệt vọng. 

             Sớm biết như vậy, còn không bằng liều chết đánh cược một lần! 

             "Diệp trưởng lão, ta sai rồi! Trước kia đều là ta không đúng! Ngươi tha cho ta một mạng, ta sẽ liều mạng với đám người Đan Minh, đánh đến ngươi chết ta sống!" Vẻ mặt Thạch Phi Vũ đầy oán hận, nói. 

             Nhưng Diệp Viễn lại thản nhiên trả lời: "Không cần, tình thế bây giờ thêm một người như ngươi không nhiều, thiếu một người như ngươi cũng không ít. Ngươi lên đường trước đi, nhớ là chạy nhanh lên, nếu không người của tông môn đến sợ là ngươi lại phải chết thêm lần nữa!" 

             Rầm! 

             Lúc đang nói chuyện, Diệp Viễn một lần nữa thúc giục Thông Thiên Sơn, đánh về phía Thạch Phi Vũ. 

             Bị đập liên tiếp mấy chục lần, rốt cuộc Thạch Phi Vũ cũng chết hẳn. 

             Nhìn thấy tình cảnh này, mọi người không khỏi thay đổi sắc mặt. 

             Một vị Ngọc Hoàng Thiên Vị, sống sờ sờ cứ như vậy, bị nện chết rồi! 

             Tên Đại Cực Thiên Vị này, thật đáng sợ! 

             Mà đúng lúc này, sắc mặt Hoàng Phủ Vân Tư bỗng nhiên thay đổi, thân hình lập tức di chuyển! 

             Chỉ thấy hắn ta hướng về phía người nhà mình, ngón tay khẽ điểm, hư không chấn động kịch liệt! 

             Nhưng, đã muộn rồi! 

             Cường giả Vô Cực Thiên Vị cùng Đại Cực Thiên Vị của Đan Minh, thoáng cái đã chết một đám lớn. 

             Ánh mắt Hoàng Phủ Vân Tư trầm xuống, âÂm thanh lạnh lùng nói: "Ngươi, tiểu tử này. Thật sự là một thiên tài! Bách Độc Chi Trận lợi dụng Quy Tắc Không Gian xuất quỷ nhập thần, cuối cùng bổn minh chủ cũng được thấy Đạo của ngươi! Chẳng qua, ngươi đã hết cơ hội rồi!" 

             Thì ra, thời điểm Diệp Viễn đập chết Thạch Phi Vũ, đã thông qua Quy Tắc Không Gian, lặng lẽ di chuyển Bách Độc Chi Trận đến bên này. 

             Bách Độc Chi Trận vô sắc vô vị, rất khó phân biệt. 

             Nhưng, rõ ràng là không thoát khỏi con mắt của Hoàng Phủ Vân Tư. 

             Chẳng qua, vừa rồi hắn ta cũng bị cảnh Diệp Viễn tiêu diệt Thạch Phi Vũ làm cho kinh ngạc, nên mới không để ý đến. 

             Dù hắn ta luôn cảnh giác với Bách Độc Chi Trận của Diệp Viễn, nhưng vẫn để Diệp Viễn làm được việc rồi. 

             Diệp Viễn chỉ thản nhiên nói: "Ồ, vậy sao? Bách Độc Chi Trận, mở!" 

             Chỉ thấy hắn chỉ vào hư không, tất cả mọi người không hiểu lắm. 

             Bởi vì chỗ mà Diệp Viễn, căn bản là trống không. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!