Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Tiếng quát có phần lạnh lùng này, cuối cùng cũng làm cho các đệ tử Võ Định Thiên Tông tỉnh lại. 

             Bọn họ bắt đầu phá vòng vây, liều mạng chạy ra ngoài. 

             Dưới sự che chở của Bách Độc Chi Trận, các đệ tử Võ Định Thiên Tông đánh đâu thắng đó. 

             Nhìn thấy tình cảnh này, trong ánh mắt Hoàng Phủ Vân Tư lộ ra vẻ lạnh lẽo. 

             "Hừ! Bổn minh chủ niệm tình ngươi là nhân tài nên chỗ nào cũng nương tay. Đã như vậy, bổn minh chủ cũng chỉ có thể dùng sức mạnh!" 

             Một luồng khí tức mạnh tới cực điểm, trong nháy mắt khóa chặt lấy Diệp Viễn. 

             Diệp Viễn chỉ cảm thấy khó chịu giống như bị người ta bóp chặt yết hầu. 

             Hoàng Phủ Vân Tư vậy mà lại là cường giả Ngọc Hoàng Thiên đại viên mãn! 

             Cảm nhận được sức mạnh của Hoàng Phủ Vân Tư, trong lòng Diệp Viễn cũng giật thót, kinh sợ. 

             Một phó minh chủ, nhưng đã có thực lực Ngọc Hoàng Thiên đại viên mãn, vậy minh chủ thì sao? 

             Chẳng lẽ chính là cường giả Thánh Hoàng Thiên hư hư thực thực kia sao? 

             Nếu là như vậy, Võ Định Thiên Tông thật sự xong rồi! 

             Không thấy Hoàng Phủ Vân Tư làm gì kinh thế hãi tục, hắn ta chỉ nhẹ nhàng vung chưởng đánh tới 

             Diệp Viễn lập tức cảm thấy một luồng sức mạnh như núi cao, ập vào mặt! 

             Tâm thần Diệp Viễn đại chấn. Một chưởng này nhìn thì bình thản không có gì lạ, nhưng thật ra lại vận dụng quy tắc kỳ diệu đến đỉnh cao! 

             Gần như không chút do dự, Diệp Viễn thi triển Quy Tắc Không Gian, cố gắng tránh khỏi một chiêu này. 

             Tốc độ của Diệp Viễn tăng lên đến cực hạn! 

             Nhưng Hoàng Phủ Vân Tư lại cười nhạt nói: "Không có tác dụng gì đâu! Nếu như ngay cả một tên Đại Cực Thiên Vị như ngươi mà cũng không trừng trị được, cái chức phó minh chủ này ta cũng không cần làm nữa rồi!" 

             Diệp Viễn hoảng hốt! 

             Luồng kình khí vô hình kia, giống như ruồi bu lấy mật, không ngừng đuổi theo. 

             Hơn nữa, tốc độ so với hắn thì còn nhanh hơn gấp mấy lần! 

             Trong chớp mắt, nó đã đuổi kịp Diệp Viễn. 

             Trốn không thoát rồi! 

             Diệp Viễn cắn răng, mặc niệm pháp quyết! 

             Đột nhiên trước người của hắn đột nhiên mọc lên một ngọn núi lớn! 

             Thông Thiên Sơn vốn nhỏ nhắn tinh xảo, thoáng cái lớn thành Tề Thiên Cự Sơn. 

             Rầm! 

             Luồng kình lực kia đuổi tới đúng lúc, lập tức đè xuống ngọn núi. 

             Lực đạo đánh xuyên qua núi lớn! 

             Diệp Viễn cảm giác được một luồng sức lực cực lớn, trực tiếp truyền vào trong xương cốt toàn thân mình. 

             Thân thể của hắn, không tự chủ được mà bay ngược ra ngoài, điên cuồng hộc máu! 

             Tên Hoàng Phủ Vân Tư này quá mạnh! 

             Trong lòng Diệp Viễn có so sánh, Thạch Phi Vũ ở trước mặt Hoàng Phủ Vân Tư, căn bản là không đáng nhắc tới! 

             Thậm chí, chỉ sợ là ngay cả tông chủ Phong Huyền Dịch, cũng không phải là đối thủ của hắn ta. 

             Chiến lực của người này không thua kém Tiêu Phi Bạch một chút nào! 

             Lại là một cường giả cấp bậc tông chủ! 

             Đan Minh này, mới đó đã thấy được hai cường giả cấp bậc tông chủ, quả thực là mạnh đến đáng sợ. 

             Quan trọng hơn là vị minh chủ thần bí kia, từ trước tới nay vẫn chưa từng lộ diện. 

             "Một tên Đại Cực Thiên Vị nho nhỏ, lại có thể ngăn cản Lăng Phong Phiêu Miểu Chưởng của ta, thật sự lợi hại! Ngươi chẳng những có thiên phú Đan Đạo cực cao, mà thiên phú Võ Đạo cũng mạnh đến đáng sợ! Ngươi thật sự không cân nhắc việc gia nhập Đan Minh à?" Hoàng Phủ Vân Tư nhìn Diệp Viễn, thản nhiên nói. 

             Trên thực tế, Hoàng Phủ Vân Tư đã sớm nhận ra, Diệp Viễn không thể nào gia nhập Đan Minh. 

             Nếu như ngay cả chút mắt nhìn người cũng không có, phó minh chủ như hắn ta cũng chỉ là hư danh mà thôi. 

             Nhưng hắn ta vẫn chưa từ bỏ ý định. 

             Nhân tài như Diệp Viễn, tuyệt đối là vạn năm khó gặp. 

             Ngay cả bản thân Hoàng Phủ Vân Tư, ở trước mặt Diệp Viễn cũng sẽ thấy mặc cảm. 

             Hắn ta dựa vào nội tình thâm hậu của Đan Minh mới có được thành tựu ngày hôm nay. 

             Nhưng Diệp Viễn thì có gì? 

             Không có gì! 

             Diệp Viễn dùng sức mạnh của một người, lại có thể đạt đến cảnh giới thật sự, hơn nữa còn mở Đan Các, thậm chí, đã tạo thành chấn động cực lớn với Đan Minh. 

             Đây là một nhân vật cấp bậc tông sư! 

             Đợi một thời gian nữa, Diệp Viễn chắc chắn sẽ trở thành nhân vật có cấp bậc giống như Trác Bất Phàm! 

             Điều này là chắc chắn. 

             Bản thân Diệp Viễn bị trọng thương, nhưng khuôn mặt lại cực kỳ kiên nghị, thản nhiên nói: "Ngươi đã biết đáp án, cần gì phải nhiều lời vô nghĩa?" 

             Hoàng Phủ Vân Tư khe khẽ thở dài, nói: "Ta biết rõ đáp án, nhưng ta cũng sốt ruột yêu tiếc người tài! Trong mắt ta, Võ Định Thiên Tông cũng không quan trọng bằng ngươi!" 

             Lời này làm cho phần đông Cường giả Đan Minh tái mặt. 

             Năm đó, ngay cả Thánh Tử xuất thế, Hoàng Phủ minh chủ cũng chưa từng đánh giá cao như vậy! 

             Diệp Viễn tươi cười rực rỡ, nói: "Nhưng trong mắt ta, một trăm Đan Minh cũng không bằng một phần Võ Định Thiên Tông!" 

             Nhân sinh khó được một tri kỷ! 

             Lạc Vân Khinh ẩn nấp mười năm chỉ để Diệp Viễn cảm động. 

             Sau khi nhập tông, Phong Huyền Dịch ra sức dẹp tan nghị luận của mọi người, phần tín nhiệm này đang được Diệp Viễn hồi báo! 

             Không thể phủ nhận, trong tông môn có loại người bại hoại như Thạch Phi Vũ. 

             Nhưng càng nhiều hơn, chính là ấm áp. 

             "Hừ! Không biết điều! Đã như vậy, bổn minh chủ sẽ tiễn ngươi một đoạn đường!" 

             Sắc mặt Hoàng Phủ Vân Tư chợt trở lên lạnh lùng, bàn tay đưa lên! 

             Một chưởng này, so với trước thì càng hung hiểm thêm vài phần. 

             Nguyên thần của Diệp Viễn trì trệ, đã không có cách nào thúc dục Thông Thiên Sơn được nữa. 

             Thực lực của cường giả cấp bậc tông chủ, hoàn toàn không phải là thứ mà hiện tạ Diệp Viễn có thể ngăn cản được. 

             Cho dù trong tay hắn, có Thiên Linh chí bảo như Thông Thiên Sơn thì cũng không ngăn cản được! 

             Nếu như cảnh giới chênh lệch, chỉ dùng một món bảo vật đã có thể bù đắp được, vậy chẳng phải việc tu luyện sẽ thành trò cười à? 

             Kình lực kéo theo tiếng gió, làm cho quần áo Diệp Viễn bay phần phật. 

             Đối mặt một chưởng khiến người ta phải sợ hãi này, vẻ mặt Diệp Viễn lại nhẹ như mây gió. 

             Xa xa, các đệ tử Võ Định Thiên Tông, đã phá vòng vây xông ra ngoài, chạy trốn khắp nơi. 

             Trên đỉnh núi, Phong Huyền Dịch cùng Lạc Vân Khinh toàn thân đẫm máu, giết ra ngoài, có lẽ đã gần kiệt lực. 

             Đối mặt với một trăm tám mươi tên Ngọc Hoàng Thiên Vị, còn có cường giả cấp bậc tông chủ như Tiêu Phi Bạch, có mạnh hơn cũng vô dụng. 

             Lần đầu tiên đối mặt với tử vong, Diệp Viễn cảm thấy bản thân rất bất lực. 

             Thậm chí, đến giãy dụa cũng không được! 

             Đan Minh quá mạnh mẽ! 

             Không, là do hắn quá yếu! 

             Dù có sức mạnh Vô Cực Thiên Vị hay không, hắn cũng sẽ bất lực như vậy! 

             Rầm! 

             Một tiếng nổ mạnh vang lên. 

             Diệp Viễn chỉ cảm thấy hoa hết cả mắt, một chưởng mạnh mẽ tuyệt đối như vậy lại biến mất trong vô hình. 

             Một lão giả mặc áo bào đen đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Diệp Viễn, khiến hắn có chút hoảng hốt. 

             Lão giả mặc áo bào đen này cho hắn một loại cảm giác rất khó miêu tả được bằng lời. 

             Một cảm giác trống rỗng mờ mịt! 

             Đi vào Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên, Diệp Viễn cảm thấy mình lại nhớ đến cảm giác khi vừa mới trọng sinh. 

             Mọi thứ đều là làm ra làm chơi ra chơi. 

             Tất cả sức mạnh đều vận chuyển dưới sự ràng buộc của Thiên Đạo. 

             Nhưng vị lão giả trước mắt đã phá vỡ nhận thức của Diệp Viễn. 

             Lão giả này, dường như đã thoát ly khỏi trói buộc của Thiên Đạo, trở thành thần linh lên trời xuống đất. 

             "Tiểu tử, cầm lấy!" 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!