"Tả Phương cùng Cát Linh đều là Thiên Dược Sư tam phẩm đứng đầu Cửu Thành, những tin tức này chỉ cần để ý một chút là có thể nghe được." Một thành chủ lên tiếng.
Mọi người vừa nghe, lúc này mới hồi tưởng lại, ánh mắt nhìn về phía Diệp Viễn lại càng khinh bỉ.
Chỉ là Tô Bội Vân và Hoàng Hạo Ngôn đều biết, Diệp Viễn căn bản không phải người của Thiên Nam, làm sao có thể tận lực hỏi thăm tin tức?
Cho nên chỉ có một khả năng, đó chính là tự hắn nhìn ra.
Cái khác không nói, chỉ riêng phần nhãn lực này cũng đủ dọa người rồi.
“Tô Ý, nữ nhi bảo bối này của ngươi, phải trông cho kỹ nha!” Tôn Vân Kính nhìn Diệp Viễn, nói với vẻ ẩn ý.
Cũng có nghĩa là muốn nói: Tiểu tử này tâm cơ rất sâu, vì câu được nữ nhi của ngươi mà tốn không ít tinh lực.
Tô Ý làm sao lại nghe không ra, khuôn mặt nhất thời tối sầm.
Hắn ta vốn không có cảm giác tốt đối với Diệp Viễn, hiện tại lại càng thêm khó chịu.
Nếu như không nể mặt nữ nhi thì hắn ta đã sớm cho người cắt đứt chân Diệp Viễn ném ra ngoài.
Một Đại Cực Thiên Vị lại dám giả vờ trước mặt một đám thành chủ, ngươi có phân rõ trường hợp hay không?
Tô Bội Vân đỏ mặt, trong lúc nhất thời ngượng ngùng không thôi.
Hoàng Hạo Ngôn ở một bên lại giận tím mặt.
Hắn ta cắn răng trầm giọng nói: "Tôn thành chủ, cơm có thể ăn lung tung nhưng lời không thể nói lung tung! Bội Vân là nữ nhân của Hoàng Hạo Ngôn ta! Ngươi ghép đôi loạn xạ như vậy sợ là không ổn lắm?”
Hắn ta nói như vậy, gương mặt Tô Bội Vân càng đỏ hơn, gần như muốn nhét đầu vào cổ áo.
Diệp Viễn lại cảm thấy ngoài ý muốn với lời nói thẳng thắn của Hoàng Hạo Ngôn, Tiểu tử này ở trước mặt hắn vẫn luôn khúm núm, không ngờ lúc này lại cương liệt như thế.
Có thể thấy hắn ta thật sự thích Tô Bội Vân.
Tôn Vân Kính sửng sốt, chợt cười to nói: "Thú vị, thú vị! Ngươi là con trai của Hoàng Nam Sơn? Ha ha, bổn thành chủ xin lỗi ngươi! Chuyện của người trẻ tuổi các ngươi đúng là ta không rõ lắm.”
Tiếng cười của hắn ta không kiêng nể gì, càng mang theo nhiều ẩn ý hơn.
Các thành chủ khác cũng nhao nhao cười rộ lên, Tô Ý càng muốn tìm một cái động chui vào.
Làm sao hắn ta có thể không hiểu những tên này đang cười cái gì.
Bọn hắn đang cười nữ nhi của hắn thật loạn!
"Nha đầu, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?" Tô Ý đen mặt hỏi.
Hắn ta hiếm khi tức giận với nữ nhi của mình, nhưng lần này hắn ta không thể chịu đựng được nữa.
"Cha, ta… ta…" Tô Bội Vân cũng hoảng hốt, mờ mịt không biết làm sao.
"Không có chuyện gì cả, chẳng qua nữ nhi ngươi hiếu tâm, muốn mượn sức ta giúp ngươi cho nên mới dẫn ta tới nơi này, nhưng có vẻ như ta không được chào đón.” Diệp Viễn thản nhiên nói.
"Mượn sức ngươi? Ha ha, một Đại Cực Thiên Vị như ngươi có cái gì đáng để mượn sức? Tiểu tử ngươi đúng là dát vàng lên mặt mình! Cho rằng làm chút công khóa là thật sự cảm thấy mình tuyệt vời?” Tôn Vân Kính cười nhạo nói.
Diệp Viễn nhìn Tôn Vân Kính rất có thâm ý nói: "Ngươi nhảy nhót quá nhiều!”
Mặt Tôn Vân Kính tối sầm lại, trầm giọng nói: "Tiểu tử, có biết ngươi đang nói chuyện với ai không?”
Diệp Viễn không để ý tới hắn ta mà nhìn về phía Tô Bội Vân nói: "Ta vốn không có hứng thú gì đối với việc gia nhập Định Nam Thành, nhưng hiện tại ta thay đổi chủ ý.”
Tô Bội Vân nghe vậy mừng rỡ nói: "Diệp tiền bối, ngài nói thật sao?”
Lúc này Tô Bội Vân bỗng nhiên có chút cảm kích Tôn Vân Kính.
Nếu không phải hắn ta trêu chọc Diệp Viễn nhiều lần, sợ rằng Diệp Viễn cũng sẽ không gia nhập Định Nam Thành.
Ít nhất nàng có thể khẳng định, thế lực sau lưng Diệp Viễn tuyệt đối cường đại hơn rất nhiều so với Định Nam Thành!
Thậm chí không hề thua kém Thiên Nam Thành!
Tôn Vân Kính vừa nghe, chỉ cảm thấy buồn cười nói: "Tiểu tử, ngươi quả là rất biết giả bộ! Ý ngươi là ngươi gia nhập Định Nam Thành thì chúng ta phải cẩn thận hơn?”
Chúng thành chủ nghe vậy, đều cười to không thôi.
Trong mắt bọn hắn, Diệp Viễn căn bản là một tên ngu ngốc, làm sao đáng để mượn sức?
Thật không biết Tô Bội Vân bị rót canh mê hồn gì, lại có thể đề cao hắn!
Diệp Viễn hơi kinh ngạc nhìn Tôn Vân Kính nói: "Xem ra ngươi cũng không quá ngu xuẩn!”
Dứt lời, Diệp Viễn búng tay một cái.
Ngay sau đó có một đạo kiếm quang bay thẳng đến chỗ Cát Linh.
Phanh!
Cát Linh đang luyện đan, trực tiếp bị cắt ngang một cách thô bạo.
Hắn ta đang hết sức chăm chú luyện đan lại đột nhiên bị cắt đứt, cả người thiếu chút nữa bùng nổ.
“Tiểu tử, ngươi muốn chết sao?” Cát Linh phóng tới trước mặt Diệp Viễn, nổi giận quát lên.
Một chiêu bất thình lình của Diệp Viễn khiến tất cả mọi người sợ hãi ngây ngẩn.
Hắn gia nhập Định Nam Thành là để phá hoại sao?
Ha ha ha ha, đúng là đồng đội heo!
Còn tưởng hắn sẽ buông lời ác độc gì đó, kết quả lại trực tiếp xuất thủ cắt đứt luyện đan của người nhà mình.
Đối mặt với lửa giận của Cát Linh, Diệp Viễn lại vân đạm phong khinh khoát tay nói: "Ngươi không cần luyện nữa, chiếu theo phương pháp luyện chế này của ngươi thì cả đời cũng không có khả năng thắng được Tả Phương! Những lời ta nói tiếp theo đây, ngươi hãy dụng tâm ghi nhớ thật kỹ. Đúng lúc lợi dụng thời gian đấu giá này để thôi diễn ở trong đầu nhiều lần! Vòng tiếp theo, giết hắn!”
Diệp Viễn cũng không để ý tới lửa giận của Cát Linh, miệng lưỡi lưu loát nói.
Hắn đã quan sát hồi lâu, nhìn ra một ít tật xấu nhỏ của Cát Linh trong lúc luyện đan.
Lúc này hắn chỉ thẳng vào khuyết điểm của hắn ta!
Ban đầu Cát Linh cực kỳ nổi giận, tựa như muốn bùng nổ. Cũng may Tô Bội Vân kéo hắn ta lại, lúc này hắn ta mới không phát tác.
Nhưng rất nhanh, biểu tình trên mặt Cát Linh lập tức thay đổi.
Tôn Vân Kính lại khinh thường nói: "Một Đại Cực Thiên Vị dạy Thiên Dược Sư tam phẩm luyện đan, đây quả thực là chuyện cười! Nếu như tùy tiện nói vài câu đã có thể làm cho người ta trở nên mạnh mẽ, vậy ai cũng có thể làm Dược Sư rồi!”
Tuy nhiên, biểu tình trên mặt Cát Linh càng ngày càng ngưng trọng.
Ở đây còn có không ít Thiên Dược Sư tam phẩm, trên mặt bọn hắn cũng lộ ra thần sắc như có điều suy nghĩ.
Lúc này, ngay cả Tôn Vân Kính cũng phát hiện có gì đó không ổn.
Hắn ta không hiểu chuyện luyện đan, nhưng không có nghĩa hắn ta là một kẻ ngốc.
Nhìn biểu tình hiện tại của Cát Linh giống như một học sinh vậy, thiếu chút nữa quỳ xuống trước Diệp Viễn.
Tôn Vân Kính nhíu mày, hỏi một người bên cạnh: "Giang Lập đại sư, chẳng lẽ lời của tiểu tử này cũng có chút phân lượng?”
Giang Lập thực lực còn mạnh hơn vài phần so với Tả Phương.
Cho đến hiện tại, không ai có thể đe dọa được hắn ta.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!