“Ngươi nói cái gì?”
Hắc Sa tướng lĩnh nghe vậy lập tức giận tím mặt.
Hải tộc là bộ tộc vô cùng hung hăng, rất thích giết chóc, làm sao có thể để cho Diệp Viễn miệt thị như thế?
“Ta nói, đồ ngu!” Diệp Viễn lạnh nhạt nói.
“Nhân loại ngu xuẩn, ngươi sẽ phải trả một cái giá rất đắt cho sự ngu xuẩn của mình đấy!”
Ánh mắt Hắc Sa tướng lĩnh trầm xuống, há ra cái miệng lớn như chậu máu.
Mặt nước dưới chân Diệp Viễn lập tức cuộn trào thành một cơn sóng lớn nuốt chửng Diệp Viễn, sau đó cột nước bắn lên cao tạo thành xoáy nước khổng lồ. Nhìn từ bên ngoài vào có thể tưởng tượng ra được người ở bên trong xoáy nước e là đã bị xé ra nát vụn rồi.
Hắc Sa tướng lĩnh thấy vậy rất khoái chí nói: “Ha, nhân loại ngu xuẩn!”
Nhóm người Thôi Đồng ở trên đầu tường không ngừng thở dài tiếc nuối, một thiên tài tuyệt thế như vậy lại cứ thế ngã xuống rồi!
Tuy thiên phú cao nhưng mà lại là một tên ngốc, dám khiêu khích thống lĩnh của Hải tộc, không chết thì là không phải phép rồi?
“Đồ ngu, ngươi đang đắc ý cái gì đấy?” Giọng Diệp Viễn lại vang lên một lần nữa.
Cơ thể hắn từ hư biến thành thật, cột nước vốn không hề đánh trúng hắn!
Hắc Sa tướng lĩnh chấn động, hoảng sợ nói: “Giỏi lắm tiểu tử, là Quy Tắc Không Gian!”
Diệp Viễn chậm rãi gật đầu, nói: “Ừm, đồ ngốc nhà ngươi cũng có chút kiến thức đấy. Vậy bây giờ đã có thể nói chuyện đàng hoàng chưa?”
Diệp Viễn cứ mở miệng là đồ ngu, đồ ngu, Hắc Sa nghe được trong lòng rất tức giận. Ánh mắt hắn ta trầm xuống, lạnh lùng nói: “Tiểu tử, ngươi thật sự cho rằng bổn tướng quân không có cách bắt được ngươi đấy ư?”
Diệp Viễn cười nói: “Đương nhiên ngươi có thể bắt được ta, nhưng ta có thể cam đoan với ngươi là trước khi ngươi giết được ta thì tất cả những binh tôm tướng cua dưới Ngọc Hoàng Thiên Vị ngươi dẫn theo đều sẽ chết sạch! Vừa rồi chỉ là cảnh cáo mà thôi, nếu như ngươi vẫn ngu xuẩn cứng đầu thì có thể thử xem. Nhưng nếu như chọc ta nổi giận thật thì sau này Kế Nam vương tộc các người sẽ trở thành tướng không binh đấy!”
Ánh mắt Hắc Sa tướng lĩnh trầm xuống, hừ lạnh: “Tên nhân loại đê tiện! Ngươi cướp mất Bích Hải Thần Loa của bọn ta mà còn dám không lễ phép như thế ư!”
Hắn ta kiêng kị rồi!
Nói thật cảnh tượng Diệp Viễn hạ gục mười dặm Hải tộc chỉ trong vòng nháy mắt lúc nãy làm hắn ta vô cùng kiêng kị.
Những Hải tộc kia bây giờ vẫn chưa chết nhưng lần tiếp theo thì không chắc đâu, thủ đoạn của tên tiểu tử này độc ác không lường được mà!
Lần này bọn họ mang đến hơn sáu phần lực lượng của Hải tộc, nếu như chết hết ở đây thật thì sẽ là sự tổn thất vô cùng nặng nề đối với Kế Nam Hải tộc. Hơn nữa xung quanh Kế Nam Hải tộc cũng không bình yên, bốn phía đều là đối thủ vô cùng lớn mạnh, một khi mất hết sức chiến đấu thì chắc chắn Kế Nam vương tộc sẽ bị thay thế.
Hắn ta gánh không nổi chuyện này đâu!
Diệp Viễn cười nói: “Nếu lúc nãy biết điều như thế thì đã không có chuyện gì rồi? Hai người bọn ta đến là để trả lại Bích Hải Thần Loa, vậy mà ngươi vừa thấy mặt đã hô đánh hô giết đúng là không biết lễ phép mà! Bây giờ lại còn trách ngược lại bọn ta không lễ phép nữa ư? Có phải hai người bọn ta bị giết chết hết thì mới gọi là có lễ phép hay không?”
Mặt Hắc Sa tối sầm, trầm giọng nói: “Nếu tới trả Bích Hải Thần Loa thì lấy ra đi!”
Diệp Viễn trợn mắt, tức giận mắng: “Đồ ngu ngốc này! Có phải đầu ngươi là đầu cá không hả, sao nói nãy giờ vẫn không hiểu gì hết thế? Muốn ta trả lại Bích Hải Thần Loa cũng được, nhưng có phải Hải tộc các ngươi nên lấy ra chút thành ý trước hay không? Ta thấy ngươi không phải là người có thể làm chủ, kêu ai có quyền quyết định ra đây nói chuyện!”
Não của Hắc Sa tướng quân này chỉ có đúng một sợi gân là chém giết mà thôi. Loại người này làm sao có thể chỉ huy hàng tỷ Hải tộc được?
“Hắc Vũ, lui ra đi.”
Lúc Hắc Sa tướng lĩnh vừa định nói thì đã bị một giọng nói cắt ngang, ngươi ta vừa nghe thấy giọng nói kia thì lập tức trở nên vô cùng cung kính, lùi lại sang một bên.
Từ bên trong đại quân Hải tộc, một thanh niên đầu rồng chậm rãi bước ra.
“Vâng, Long Tử điện hạ!” Hắc Vũ cung kính nói.
Đám người Thôi Đồng ở trên đầu tường nhìn nhau, mọi người ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta ai nấy đều vô cùng khiếp sợ. Thầm nghĩ chỉ một mình Diệp Viễn đã trấn áp được Kế Nam vương tộc rồi!
“Hắn làm được thật rồi! Long Tử xuất hiện có nghĩa là Hải tộc đã bị Diệp Viễn ép đến đồng ý đàm phán! Chúng ta đều cho rằng hắn đi chịu chết, nhưng hắn lại làm được thật rồi!” Lúc Thôi Đồng nói chuyện thì khí lạnh quất thẳng tới.
Một loạt thủ đoạn của Diệp Viễn khiến hắn ta xem đến hoa mắt, xem đến say mê. Nhất là độc trận, cảnh tượng Hải tộc ngã rạp mười dặm kia khiến người ta chấn động không nhẹ.
Một Đại Cực Thiên Vị nho nhỏ đứng giữa vô số Hải tộc lại cao lớn tựa như Ma Thần.
Thậm chí đến cả đại tướng của Hải tộc, Ngọc Hoàng Thiên Đỉnh phong Hắc Vũ, cũng không có cách nào bắt được hắn!
“Diệp sư đúng là thần mà!” Giang Lập hoảng sợ nói.
Mọi người đã không thể nói nên lời nữa, chỉ không ngừng gật đầu.
Ai nói Diệp Viễn là đến chịu chết chứ?
Long Tử nhìn Diệp Viễn, trầm giọng nói: “Tiểu tử, ngươi tự tin rằng Hải tộc ta không có ai có thể đánh lại ngươi vậy ư?”
Diệp Viễn cười nói: “Xem ra ngươi là người của Vương tộc. Không cần nói với ta những lời cậy mạnh như thế, nếu ta sợ các người thì đã không đến đây rồi. Ngươi muốn giết ta cũng được, nhưng ngươi phải chuẩn bị tâm lý thương gân động cốt trước đấy. Ta cho ngươi một cơ hội nữa, ngươi có thể thử lại! Nhưng lần này không chỉ là thuốc mê nữa đâu đấy!”
Mặt rồng của Long Tử trở nên rất khó coi.
Kế Nam vương tộc là nơi toàn bộ Thiên Nam đều kiêng kị vậy mà hôm nay lại sảy chân trước mặt tên tiểu tử này.
Long Tử trầm giọng nói: “Tên Nhân tộc ngươi trộm đi báu vật quý giá nhất của Vương tộc ta lại còn dám uy hiếp ta, ngươi cho rằng bổn Long Tử thật sự không dám cá chết lưới rách hay sao?”
Diệp Viễn lắc đầu nói: “Long Tử điện hạ, chân tướng chuyện này như thế nào có lẽ trong lòng ngài cũng rõ ràng. Báu vật trấn tộc của Vương tộc các người sao lại chạy đến Tàng Bảo Các của bộ lạc Nhân Ngư? Lúc vị huynh đệ này của ta đem nó trả lại thì bị bắt gặp nên mới bị lầm tưởng là trộm nó đi. Nếu muốn truy cứu thì thật ra là vấn đề của các người đấy!”
Long Tử không khỏi cảm thấy chán nản, chuyện này đúng là vấn đề của bọn họ. Nhưng bọn họ đương nhiên sẽ không thừa nhận thật ra chuyện này đúng chỉ là trùng hợp mà thôi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!