"Ai nói không phải chứ! Đường đường là đại điện chủ, Thiên Dược Sư đỉnh phong tứ phẩm, thế nhưng ngay cả một viên Thiên Đan nhất phẩm cũng không có cách nào luyện chế vẹn toàn! Nếu như là trước đây, sẽ không ai chất vấn điều gì, dù sao ai cũng không thể làm nổi. Nhưng bây giờ, Diệp Viễn lại thật sự làm được rồi, điều này đối với hai vị điện chủ mà nói, quả thật là sự chế giễu cực kỳ lớn!” Thôi Đồng cũng lắc đầu thở dài nói.
Không so sánh thì không có tổn thương.
Triệu Khuẩn và Ô Kỷ An đến đây chỉ vì chân phẩm, kết quả không thấy chân phẩm đâu, ngay cả một viên Thiên Đan nhất phẩm cũng không được luyện chế một cách trọn vẹn.
Điều này thật sự mỉa mai.
“Không biết nhị vị điện chủ muốn thế nào?” Diệp Viễn thản nhiên cười nói.
Triệu Khuẩn có phần chán nản nhìn về phía Diệp Viễn rồi cười khổ nói: “Xem ra Diệp đạo hữu không định cho đám chúng ta trông thấy chân phẩm rồi!”
Diệp Viễn lắc đầu nói: “Không phải! Hai vị điện chủ hiểu lầm rồi! Không phải Diệp mỗ cố tình gây khó dễ, mà là muốn đạt tới cảnh giới chân phẩm thì cần phải đạt tới Cửu phẩm cực hạn trước. Nếu như ngay cả bước này cũng không làm được, dù ta có làm mẫu trăm ngàn lần thì ngài cũng không thể nào lĩnh ngộ được.”
Hắn vừa thốt ra lời này, trong lòng tất cả mọi người đều chấn động.
Triệu Khuẩn tỏ ra kinh ngạc, cười khổ nói: “Nếu như là trước đây, bổn điện nhất định sẽ cho rằng Diệp đạo hữu đang nói đùa. Nhưng sau khi tự bản thân mình đã trải qua thực tiễn, bổn điện mới biết thật sự không dễ dàng gì để đạt tới Cửu phẩm cực hạn!”
Diệp Viễn mỉm cười, nói: “Nếu như chân phẩm có thể dễ dàng đạt tới như vậy, thì mảnh đất Thiên Nam cũng sẽ không diệt vong. Trên thực tế, dù ngài đã đạt tới Cửu phẩm cực hạn, nhưng vẫn còn cách cảnh giới Chân Phẩm mười tám vạn dặm như cũ! E rằng bước này không hề đơn giản hơn bao nhiêu so với việc đột phá Thánh Hoàng Thiên.”
Vẻ mặt đám người Triệu Khuẩn chợt thay đổi, đều lộ ra vẻ kinh hãi.
Diệp Viễn nhắc tới Thánh Hoàng Thiên chứ không phải Ngọc Hoàng Thiên!
Trên thực tế, từ Cực Cảnh bước vào Hoàng Cảnh vốn đã khó như lên trời rồi.
Bằng không sao một vị thiên tài như Giang Lập sẽ lại loanh quanh trước ngưỡng này đã lâu như vậy chứ?
Còn về phần Thánh Hoàng Thiên càng khó đến độ khiến người ta giận dữ.
Hơn nữa nhắc tới vùng đất Thiên Nam, cho dù toàn bộ Vũ Thanh đại lục này lại có được mấy vị Thánh Hoàng Thiên chứ?
Độ khó như vậy quả thật khiến người ta tuyệt vọng!
Tuy nhiên trên khuôn mặt mỗi người đều lộ ra vẻ không tin tưởng.
Khó như thế, làm sao ngươi đột phá được?
Diệp Viễn tự nhiên nhìn ra sự chất vấn của họ, chỉ có điều hắn không để trong lòng.
Chờ họ đột phá được Cửu phẩm cực hạn, tự nhiên sẽ biết chân phẩm đáng sợ đến mức nào.
Nếu như Diệp Viễn không gặp một đối thủ như Thương Vĩnh Ninh, muốn vượt qua bước này còn thật sự không biết phải mất bao nhiêu năm.
Cho dù là như vậy, sau nhiều tháng chiến đấu khốc liệt, cuối cùng Diệp Viễn mới đạt tới chân phẩm.
Lấy thiên phú của hắn, điều này thật sự không dám tưởng tượng.
“Diệp đạo hữu, bổn điện muốn mời ngươi đảm nhiệm vị trí Tam điện chủ của Thiên Nam Đan Điện! Địa vị ở đó sánh ngang với bổn điện và Ô Kỷ An, không biết ý người ra sao?” Triệu Khuẩn đột nhiên lên tiếng.
Hắn ta vừa thốt ra lời này, mọi người đều ngạc nhiên.
Chuyện này đối với Diệp Viễn mà nói là đãi ngộ cực lớn.
Mặc dù họ đều biết, Diệp Viễn người này cực kỳ yêu nghiệt, nhưng dù sao cũng chỉ là một vị Đại Cực Thiên Vị mà thôi.
Bỗng chốc được đảm nhiệm vị trí Tam điện chủ, có thể nói lập tức trở thành sự tồn tại không thua kém gì với Thiên Nam thành chủ.
Diệp Viễn cười nói: “Nếu đại điện chủ đã có thành ý như vậy, Diệp mỗ cung kính không bằng tuân mệnh.”
Triệu Khuẩn không khỏi vui mừng khôn xiết!
Tin tức Thiên Nam Đan Điện nghênh đón một vị điện chủ mới rất nhanh đã được truyền khắp Thiên Nam Thành.
Ngoài ra để chào đón Diệp Viễn, Triệu Khuẩn định cử hành một nghi thức đón chào thịnh soạn, hơn nữa còn chiêu cáo khắp thiên hạ.
Đại ngộ này chỉ từng xảy ra khi Ô Kỷ An thăng cấp thành Thiên Dược Sư đỉnh phong tứ phẩm năm đó mà thôi.
Trong thoáng chốc cả Thiên Nam Thành sôi trào.
Chẳng qua sau khi Diệp Viễn đến Thiên Nam Thành lại tỏ ra vô cùng khiêm tốn.
Nhưng không phải là hắn cố ý làm ra vẻ khiêm tốn, mà là mỗi ngày hai người Triệu Khuẩn cùng Ô Kỷ An đều tới nhờ hắn chỉ bảo.
Tuy rằng cảnh giới của Diệp Viễn thấp, nhưng ánh mắt lại tinh tường hơn rất nhiều so với hai người này.
Cộng thêm khi hắn đấu đan với Thương Vĩnh Ninh, đặt cả hai lên bàn cân mà so sánh, trong quá trình Thiên Dược Sư luyện đan càng nhìn ra sự ưu việt một cách rõ ràng.
Thật ra lúc đầu thử thách hai người họ ở thành Định Nam, Diệp Viễn đã nhìn rõ từ lâu.
Diệp Viễn cũng không giấu giếm, truyền lại phương pháp tu luyện cơ bản cho hai người họ, ngoài ra phân tích mổ xẻ các vấn đề mà họ nêu ra trong quá trình luyện đan từng chút một.
Vì thế chưa đầy nửa tháng thời gian, hai người này như chồi non vừa hé.
Cũng chính vì thế, cuối cùng họ đã hiểu ra, muốn đạt tới Cửu phẩm cực hạn là một công trình vô cùng vĩ đại, chứ không phải có thể dễ dàng đạt được trong thời gian ngắn.
Đầu tiên, họ cần phải xây dựng lại căn cơ.
Thứ hai, họ cần phải bổ sung những thiếu hụt.
Tiếp theo đó mới đạt tới Cửu phẩm cực hạn!
Căn cơ Đan Đạo của Triệu Khuẩn và Ô Kỷ An có thể nói là rất vững chắc.
Có thể đạt đến bước này chắc chắn không phải là ngẫu nhiên.
Nhưng so với lớp người như Diệp Viễn cùng Thương Vĩnh Ninh, còn thua kém rất xa.
Dưới sự chỉ bảo dẫn dắt của Diệp Viễn, hai người này gần như mỗi ngày đều có thể cảm nhận được sự tiến bộ của mình.
“Không nghĩ tới giữa Cửu Phẩm Thượng và Cửu phẩm cực hạn không cách nhau là bao nhưng lại có cấp bậc như trời với vực! Bổn điện đã ngần này tuổi rồi, đúng là sống lãng phí rồi!” Triệu Khuẩn đột nhiên cảm thán nói với Diệp Viễn.
Diệp Viễn cười nói: “Con đường Đan Đạo phức tạp và rộng lớn, như một tòa lầu có diện tích rất lớn. Nền móng không vững cho dù có cao chọc trời thì lầu các đó càng cao càng nguy hiểm.”
Triệu Khuẩn gật đầu nói: “Diệp đạo hữu nói chí phải! Những ngày này, tuy bổn điện đang nghiên cứu Thiên Đan cơ sở nhất, nhị phẩm, nhưng lại cảm giác được thực lực Thiên Đan tứ phẩm cũng đang tiến bộ. Bây giờ mới hiểu ra, hóa ra năm đó khi tu luyện vẫn còn thiếu hụt rất nhiều chỗ! Diệp đạo hữu, nếu không phải cảnh giới của ngươi quá thấp, bổn điện sợ rằng đã gây ra chấn động cho Thiên Nam. Ngươi hẳn nên làm đại điện chủ của Thiên Nam Đan Điện này!”
Thật ra trong lòng Triệu Khuẩn đã coi Diệp Viễn trở thành một nửa người thầy của mình từ lâu.
Chẳng qua e ngại thân phận và cảnh giới cho nên hắn ta không tiện nói rõ.
Nhưng khi ở trước mặt Diệp Viễn, hắn ta tỏ ra vô cùng khiêm tốn.
Thiên Dược Sư đều là một đám cuồng dại, khâm phục những cường giả có bản lĩnh nhất.
Diệp Viễn đã chinh phục được hai vị điện chủ này bằng chính thực lực của mình.
Tuy nhiên lúc này dòng nước ngầm trong Thiên Nam Thành lại thật sự cuộn trào.
Thiên Nam Thành là vương thành của vùng đất Thiên Nam chiếm diện tích lớn, cao thủ trong thành nhiều không kể xiết, thế lực cũng hỗn tạp.
Hiện giờ trong một nơi bí ẩn của Thiên Nam, một đám thủ lĩnh đang tụ họp cùng nhau.