“Đa tạ Diệp đại sư!”
Hai người Hoàng Hạo Ngôn cung kính hành đại lễ với Diệp Viễn.
Diệp Viễn đã cho họ một cơ hội, để bọn họ được lợi rất lớn.
Bọn họ đều có thể cảm giác được, hiệu quả của Đại Cực Tạo Hóa Đan này vẫn còn sót lại một ít trong cơ thể.
Sau này sẽ khám phá ra từng chút một.
Hai người không khỏi thấy bùi ngùi, quen biết Diệp Viễn là vận may lớn nhất của họ.
Nếu không giờ họ đã chết thẳng cẳng luôn rồi chứ đừng nói là đột phá Vô Cực Thiên Vị.
Diệp Viễn cười nói: “Diệp Viễn ta chưa bao giờ keo kiệt đối với người nhà. Nhưng Diệp mỗ cũng sẽ không nương tay đối với kẻ thù.”
Lời này vừa nói ra đã khiến mọi người ở đây đột nhiên thay đổi sắc mặt.
Đây đương nhiên không phải chỉ nói cho hai người họ nghe, mà là muốn nói cho tất cả mọi người đều nghe!
Chỉ cần theo Diệp Viễn ta thì tương lai sẽ có nhiều lợi ích.
Nhưng nếu ngươi muốn đối đầu với ta.
Thật ngại quá, kết cục của ngươi có thể sẽ rất thảm.
“Tiểu tử, ngươi muốn dùng Thiên Đan chân phẩm để mê hoặc lòng người sao? Quá nực cười! Đối với những người khác mà nói, Thiên Đan chân phẩm cũng chỉ như lâu đài trên cát mà thôi! Ngươi muốn dùng thứ này để dụ dỗ mọi người, để họ ủng hộ ngươi lên làm Tam điện chủ sao? Ha ha, thử hỏi ngươi lên làm Tam điện chủ thì bọn ta được lợi gì chứ?” Thiết Tâm cười lạnh nói.
Thấy được uy lực của Thiên Đan chân phẩm thì đến Thiết Tâm cũng thấy vô cùng khiếp sợ.
Nhưng càng như thế thì sẽ càng có cái để hắn ta nói ra nói vào.
Diệp Viễn không để ý đến hắn ta, ánh mắt chỉ đảo qua mọi người, thản nhiên nói: “Đừng nói Diệp mỗ không cho các ngươi cơ hội! Hiện tại, còn có ai muốn rời khỏi Thiên Nam Đan Điện thì cứ đứng ra!”
“Đây… Đây là muốn chia phe đó!”
“Nếu rời khỏi Thiên Nam Đan Điện thì chắc chắn sau này sẽ vô duyên với Thiên Đan chân phẩm!”
“Ha ha, có phải ngươi nghĩ nhiều rồi không? Ngươi cho rằng không rút thì sẽ có duyên với Thiên Đan chân phẩm được chắc?”
…
Trên mặt không ít người đã có vẻ chần chừ.
Dù là thế lực phụ thuộc vào tam đại thế gia thì hiện giờ cũng đang do dự.
Dẫu sao thì Thiên Đan chân phẩm cũng quá mạnh!
“Ha ha, xem ra hai vị điện chủ thật sự quyết tâm làm dữ với tam đại thế gia bọn ta! Được thôi, Mẫn gia ta là người đầu tiên rời khỏi Thiên Nam Đan Điện!” Mẫn Nam Sơn cười lạnh nói.
“Ta rời khỏi!”
“Ta cũng rời khỏi!”
…
Mẫn Nam Sơn vừa đứng ra thì những gia tộc phụ thuộc vào Mẫn gia cũng đứng dậy.
Có điều, số lượng người so với lúc đến đã thiếu mất phân nửa!
Hiển nhiên có vài gia tộc còn đang do dự!
Trong lòng Mẫn Nam Sơn ‘lộp bộp’, không khỏi vô cùng sợ hãi.
Đại chiêu vừa rồi của Diệp Viễn có sức ảnh hưởng quá lớn.
Ý chí của vài gia tộc đã tan rã.
“Hừ! Các ngươi cho rằng ở lại Thiên Nam Đan Điện là có thể với tới Thiên Đan chân phẩm sao? Quá ngây thơ rồi!” Mẫn Nam Sơn hừ lạnh nói.
Hắn ta phải kích những người này thêm một chút!
Nhưng hiệu quả lại quá nhỏ!
Những người đang do dự hiển nhiên là đã có chủ ý riêng, sao có thể dễ dàng thay đổi vậy chứ?
Nhưng người làm Mẫn Nam Sơn lo lắng hơn là Tống Thiên Dương và Vân Bách Vũ!
Mình đã đi đầu bày tỏ thái độ nhưng hai người này lại không lập tức phụ họa vào!
Ánh mắt Mẫn Nam Sơn nhìn qua, phát hiện hai người này đều đang chần chừ.
Những gia tộc phụ thuộc hai nhà này thấy gia chủ chưa có hành động thì đương nhiên cũng không dám tùy tiện tỏ thái độ.
“Tống Thiên Dương, Vân Bách Vũ, các ngươi còn đang đợi cái gì?” Mẫn Nam Sơn trầm giọng nói.
Đúng lúc này, Vân Bách Vũ hít sâu một hơi, giống như đã quyết tâm chuyện gì đó.
Mẫn Nam Sơn vừa thấy thì cảm giác vui mừng quá đỗi.
Nhưng Vân Bách Vũ lại đột nhiên khom lưng bái Diệp Viễn rồi nói: “Vân mỗ trước đây bị lợi ích che mờ mắt nên mới mạo phạm Tam điện chủ! Vân gia ta nguyện ý chịu phạt!”
“Vân Bách Vũ, ngươi!” Sắc mặt Mẫn Nam Sơn thay đổi, ánh mắt đó như hận không thể nuốt sống Vân Bách Vũ.
Triệu Khuẩn và Ô Kỷ An nhìn nhau, trong ánh mắt hiện lên sự mừng rỡ.
Đại chiêu của Diệp Viễn quả nhiên hiệu quả!
Diệp Viễn vừa ra tay là Thiên Hoàng Đan chân phẩm, lực trùng kích quá mạnh đối với hai đại gia chủ.
Chỉ cần liên minh tam đại thế gia tan rã thì dù cho Mẫn gia có tự mình rút lui cũng không tính là gì.
Thủ đoạn hay!
Ánh mắt hai người nhìn về phía Diệp Viễn đã khác xưa.
“Tống Thiên Dương bái kiến Tam điện chủ! Tống gia ta cũng cam nguyện bị phạt!” Đột nhiên Tống Thiên Dương cũng bái Diệp Viễn và nói.
Những đại lão ở đây đều thấy khiếp sợ.
Vốn là hai vị điện chủ bị dồn vào chân tường.
Ai ngờ Diệp Viễn vừa ra tay thì thế cục đã nghịch chuyển, hai đại gia chủ đều đồng thời phản bội!
Chỉ còn lại Mẫn Nam Sơn và Thiết Tâm nghẹn họng nhìn nhau trân trối.
Ba nhà đã thương lượng rằng sẽ cùng tiến cùng lùi, ai mà ngờ vào thời khắc mấu chốt thì hai nhà Vân, Tống lại đồng thời phản bội!
Bây giờ người cưỡi lên lưng cọp khó mà xuống được chỉ còn lại mình Mẫn Nam Sơn!
Thiết Tâm chỉ là một người ngoài cuộc, biến cố của Thiên Nam Đan Điện không liên quan quá lớn đến hắn ta.
Nhưng Mẫn gia thì khác!
Chỉ một nhà hắn ta rút lui thì là một cây làm chẳng nên non!
Không có sự ủng hộ của hai đại thế gia khác thì dù hắn ta là Thiên Dược Sư tứ phẩm đi nữa, nhưng sao có thể là đối thủ của Thiên Nam Đan Điện ?
Khóe môi Diệp Viễn cong lên một độ cong không dễ nhận ra.
Thật ra không phải thủ đoạn của Thiết Tâm có sơ hở, chẳng qua hắn ta đã đánh giá quá thấp thực lực của hắn.
Có mấy ai chống lại được mê hoặc của Thiên Hoàng Đan chân phẩm chứ?
Huống chi hắn còn có đòn sát thủ!
“Hai nhà Tống, Vân khiêu khích quyền uy của Thiên Nam Đan Điện, xem như đồng mưu phản! Hiện tại, bổn điện gạt bỏ chức trưởng lão của hai ngươi, các ngươi… phục không?” Diệp Viễn nói.
Lời này vừa nói ra đã khiến mọi người chấn động.
Hai nhà vừa mới quy thuận lại lập tức bị tước mất chức trưởng lão của gia chủ, đây không phải là đẩy hai người đó ra ngoài sao?
Một vị trí trưởng lão đại diện cho rất nhiều thứ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!