Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

“Tam điện chủ, ngài là nói... Tất cả gia tộc ở đây?” Một gia chủ tiểu thế gia nói với vẻ kích động. 

             Diệp Viễn khẽ gật đầu nói: “Không sai, là tất cả các thế gia! Nếu các đại thành trì chọn được người thích hợp thì cũng có thể đưa đến! Nhưng ta nói lời không hay trước, bổn điện tuyển người đều có tiêu chuẩn của ta. Không đạt được tiêu chuẩn thì đều phải rời khỏi! Nhưng chỉ cần ta nhận thì sau này dù là Thiên Dược Sư tứ phẩm cũng không thành vấn đề.” 

             Toàn bộ người ở đây đều ồ lên! 

             Lời này đúng là quá khí phách. 

             Nhưng cũng có không ít người tỏ vẻ nghi ngờ. 

             “Ha ha, không biết do ngươi ngu xuẩn hay do ngươi cho rằng Thiên Dược Sư tứ phẩm đều là thùng rỗng? Một Thiên Dược Sư nhị phẩm nho nhỏ mà lại nói xằng nói bậy ở đây, đúng là nực cười!” Mẫn Nam Sơn cười lạnh nói. 

             Câu này của hắn ta tuy rằng không xuôi tai, nhưng lại nói lên được tiếng lòng của mọi người. 

             Có thể đạt được Thiên Dược Sư tứ phẩm thì đều là chư hầu một phương tại Thiên Nam Thành! 

             Thật sự không phải ai cũng có thể đạt được Thiên Dược Sư tứ phẩm. 

             Diệp Viễn nhìn hắn ta, cười như không cười nói: “Có phải thùng rỗng hai không cũng không liên quan đến ngươi! Mẫn gia chủ, ngươi đã rút khỏi Thiên Nam Đan Điện rồi mà còn ở đây khoa tay múa chân, có phải là không thích hợp không?” 

             Sắc mặt Mẫn Nam Sơn trở nên ửng đỏ, lập tức cảm thấy xấu hổ cùng cực. 

             Bây giờ hắn ta đã bị cô lập! 

             Triệu Khuẩn lúc này cũng lên tiếng: “Mẫn Nam Sơn, kẻ ngu xuẩn thật sự là ngươi! Dù là bổn điện thì ở trước mặt Diệp Viễn cũng phải khiêm tốn thỉnh giáo! Ai có thể được hắn chỉ điểm thì tương lai dù là Thiên Dược Sư tứ phẩm cũng chỉ là bậc cơ bản nhất thôi!” 

             "Cái gì? Sao có thể thế được?” 

             “Ý của Đại điện chủ là hắn đã được Tam điện chủ chỉ điểm sao?” 

             “Chẳng lẽ sau này Thiên Dược Sư tứ phẩm đều là thùng rỗng thật sao?” 

             ... 

             Triệu Khuẩn thừa nhận không bằng Diệp Viễn khiến tất cả đại lão đều thấy chấn động. 

             Diệp Viễn có thể luyện Thiên Đan chân phẩm là thật, nhưng hắn chỉ là Thiên Dược Sư nhị phẩm mà thôi. 

             Thiên Dược Sư nhị phẩm chỉ điểm cho Thiên Dược Sư tứ phẩm, chuyện này thế nào cũng là không thể tưởng tượng nổi. 

             Mẫn Nam Sơn cũng thay đổi sắc mặt. 

             “Hừ! Vậy chúng ta cứ chờ xem!” Sắc mặt Mẫn Nam Sơn sa sầm, phất tay áo bỏ đi. 

             Triệu Khuẩn lại nhìn về phía Thiết Tâm, lạnh lùng nói: “Thiết Tâm, Thiên Nam Đan Điện ta từ nay về sau tuyệt đối sẽ không luyện chế một viên Thiên Đan nào cho ngươi! Mời ngươi đi cho!” 

             Sắc mặt Thiết Tâm biến đổi, có cảm giác tự đập đá vào chân mình. 

             Tại sao Thiên Nam Đan Điện lại ngạo mạn như vậy? 

             Bởi vị họ lũng đoạn nguồn cung ứng Thiên Đan ở Thiên Nam. 

             Có điều trước đó Thiên Nam Đan Điện như đỉnh núi mọc giữa rừng, có dính líu lợi ích với nhiều người. 

             Dù là hai người Triệu Khuẩn cũng không ngoại lệ. 

             Cho nên muốn phong sát một thế lực nào đó thật ra rất khó. 

             Nhưng hiện tại Diệp Viễn dùng thủ đoạn như sấm sét, chấn nhiếp tất cả những Đan Đạo gia tộc. 

             Như vậy thì ai còn dám nể mặt Thiết Tâm nữa? 

             Thiết Tâm cắn răng, cũng là căm phẫn mà đi. 

             Triệu Khuẩn trầm giọng nói: “Từ ngày mai trở đi, bổn điện và Nhị điện chủ sẽ bế quan! Tất cả công việc ở Thiên Nam Đan Điện sẽ giao cho Tam điện chủ phụ trách! Ngoài ra, nếu ai dám bán Thiên Đan cho Thiết Tâm thì sẽ lập tức bị Thiên Nam Đan Điện khai trừ!” 

             Tất cả mọi người không khỏi khiếp sợ! 

             Chẳng ai nghĩ tới hai vị điện chủ lại muốn bế quan! 

             Trong lúc bế quan đó thì điện chủ chân chính sẽ là Diệp Viễn! 

             Đương nhiên bọn họ không biết hai người đã được Diệp Viễn chỉ điểm trong những ngày qua, đang có cảm giác triệt để giác ngộ. 

             Thậm chí còn lật đổ nhận thức của họ đối với Đan Đạo trong những năm qua. 

             Cho nên họ cần bế quan, sắp xếp lại những tích lũy nhiều năm qua một lần nữa. 

             Nếu không phải vì buổi thịnh yến ngày hôm nay thì họ đã bế quan từ lâu rồi. 

             ... 

             Không tới ba ngày, các đại gia tộc đã tỉ mỉ chọn lựa đệ tử, chuẩn bị đưa đến Thiên Nam Đan Điện. 

             Sao họ có thể buông tha cơ hội có được truyền thừa chân phẩm chứ? 

             Vừa đánh vừa xoa là phương pháp quản lý chính xác nhất! 

             Muốn khiến những gia tộc này quy phục, phải làm cho sợ là điều cần thiết, nhưng đương nhiên cũng không thể thiếu lợi ích. 

             Diệp Viễn tự mình chỉ điểm, đó là lợi ích lớn nhất! 

             Đặc biệt là ngay cả Triệu Khuẩn cũng thừa nhận không bằng Diệp Viễn, điều này khiến Diệp Viễn càng trở nên thần bí hơn trong mắt các thế lực khắp nơi. 

             Loại cảm giác không gần gũi được này sẽ khiến người ta sinh ra tâm lý lo sợ. 

             Hơn hai trăm đệ tử được dẫn đến một phòng luyện đan rất lớn. 

             Sau khi họ tiến vào thì đám thị vệ lại đi ra ngoài. 

             Bên trong phòng luyện đan chỉ còn lại những đệ tử đó. 

             Hầu hết những đệ tử của các đại gia tộc trong Thiên Nam Thành đều quen biết nhau, nên họ cứ vậy mà bắt chuyện cùng nhau. 

             Một người trong đó lập tức được vây quanh và khen ngợi. 

             “Chúc mừng Văn Hạo huynh, huynh vốn là thiên tài thứ hai của Thiên Nam. Lần này được Diệp đại sư tự mình chỉ điểm thì đương nhiên sẽ luyện được Thiên Đan chân phẩm! Đến lúc đó thì Tống gia sẽ thành đệ nhất gia tộc ở Thiên Nam!” 

             “Còn thiên tài thứ hai của Thiên Nam gì chứ? Giang Lập đại sư đã thăng đến Thiên Dược Sư tứ phẩm rồi, xem như là tiền bối, sao có thể xưng là thiên tài được nữa? Văn Hạo huynh, huynh hiện tại hoàn toàn xứng đáng với danh đệ nhất thiên tài ở Thiên Nam!” 

             “Đúng đúng đúng, đệ nhất thiên tài! Đệ nhất thiên tài!” 

             ... 

             Tống Văn Hạo là đệ nhất thiên tài ở Tống gia, đồng thời cũng được khen là thiên tài thứ hai của Thiên Nam sau Giang Lập. 

             Hắn ta còn trẻ tuổi, lại có thành tựu lớn trên con đường Đan Đạo. 

             Thực lực của người này đã hạ gục hết những người đồng trang lứa ở Thiên Nam! 

             Lần này Tống gia dừng cương trước bờ vực nên cũng nhận được quyền lợi cho đệ tử tinh anh như những người khác, Tống Văn Hạo đương nhiên là người đứng mũi chịu sào. 

             Mặc dù thực lực của Tống Thiên Dương không bằng Mẫn Nam Sơn, nhưng Tống gia lại thấy được hy vọng từ trên người Tống Văn Hạo, đương nhiên sẽ coi hắn ta là trọng điểm để bồi dưỡng. 

             Tống Văn Hạo được mọi người khen ngợi nhưng vẫn bình tĩnh cười nói: “Thiên Đan chân phẩm được đồn là vô cùng kỳ diệu, nhưng ta thấy cũng chỉ đến thế mà thôi! Đất Thiên Nam chẳng qua không luyện đúng cách nên chân phẩm mới trở thành trân quý như thế! Chỉ cần bổn thiếu học được phương pháp luyện chế thì luyện Thiên Đan chân phẩm còn không dễ như trở bàn tay sao?” 

             Hắn ta chưa bao giờ cho rằng mình kém hơn Giang Lập. 

             Danh thiên tài thứ hai này thật ra vẫn luôn khiến hắn ta không phục. 

             Dù là chân phẩm đi nữa, tuy hắn ta biết rằng lợi hại những cũng không quá để ý. 

             Chỉ là truyền thừa phương pháp thôi mà! 

             Tống Văn Hạo hắn ta từ trước đến nay tu luyện thiên dược thuật đều rất nhanh! 

             Chỉ cần nắm giữ được phương pháp truyền thừa thì hắn ta cảm thấy bản thân tất nhiên có thể luyện ra được Thiên Đan chân phẩm. 

             Thời gian trôi qua từng giây từng phút, nhưng vẫn không có ai đến phòng luyện đan. 

             Đợi lần này là đợi đến tận nửa ngày. 

             Không ít người đã bắt đầu trở nên bực bội. 

             Có người đi qua đi lại, có người lo lắng không yên, cũng có người đầy bụng tức giận. 

             “Hừ! Bắt chúng ta đợi ở chỗ này là sao vậy? Tam điện chủ này đúng là không xem Thiên Nam thế gia ra gì!” Tống Văn Hạo là người không kiên nhẫn nhất, nhịn không được oán giận nói. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!