Thấy Diệp Viễn giật mình, Lạc Vân Khinh còn cho là 'chiến công' của mình làm hắn kinh ngạc, trong lòng không khỏi có thêm vài phần đắc ý.
Trong trăm năm ngắn ngủi, hắn ta không những tu luyện tới bán Thánh Hoàng Thiên mà còn lôi kéo được một đội ngũ khổng lồ như vậy, đúng là có tư cách kiêu nga̱o.
"Lạc huynh, thực lực của huynh ... Là mạnh nhất trong Huyết Minh?" Diệp Viễn
hỏi
'Đương nhiên!"
Lạc Vân Khinh gật đầu nói: "Người của Huyết Minh chúng ta có đến gần cả ngàn, bao gồm cả ta thì có tổng cộng ba đại minh chủ, một chính hai phó, đều là bán Thánh Hoàng Thiên! Hai người khác là cường giả của Vạn Tượng Thiên Tông và Thượng Ngu Thiên Tông! Đi thôi, trước tiên trở về Huyết Minh với ta, chúng ta lên kế hoạch cặn kẽ cho tương lai!"
Lạc Vân Khinh kéo Diệp Viễn, không nói lời nào mà phá không đi.
Diệp Viễn không biết làm sao, chỉ có thể ỡm ờ đi theo.
Diệp Viễn có hơi thất vọng, ngay cả một Thánh Hoàng Thiên cũng không có, vốn dĩ không làm nên sóng to gió lớn gì được!
Đối với Đan Minh mà nói, bọn hắn chắc chỉ là tôm tép nhai nhép thôi nhỉ?
Chỉ sợ là còn chưa nói được gì khiến người ta kiêng kỵ như một câu của mình.
Dọc theo đường đi, hai người không thiếu được hàn huyên một hồi.
Diệp Viễn cũng không có giấu giếm, kể lại tình huống mình vô tình đến mảnh đất Thiên Nam.
Lạc Van Khinh chỉ cho la Diep Viễn ở Thien Nam khổ tu mới có thành tựu như ngày hôm nay nên cũng không nghĩ gì nhiều.
Co điều chỉ voi thoi gian hon tram nam ngan ngui, Diep Vien đa co the tu luyen đến Ngọc Hoàng Thiên thượng kỳ đã vô cùng không dễ dàng.
Dọc theo đường đi, Lạc Vân Khinh không dám gióng trống khua chiêng, đi vô cùng cẩn thận.
Sau nửa tháng, hai người tới bên trong một sơn mạch của biên giới Thần Khê Thiên Vực.
Trong sơn mạch, thác nước dâng trào mãnh liệt, giống như một ngân hà treo ngược!
Lạc Vân Khinh dẫn Diệp Viễn xuyên qua thác nước để đi tới một không gian bí cảnh bên trong.
Cảnh tượng trước mặt thay đổi, như là một chốn bồng lai.
Bên trong bí cảnh là cảnh tượng bận rộn.
Đại đa số người đang tu luyện, rất ít người khác thì đang bộn bề chuyện riêng.
Lạc Vân Khinh cười nói: "Diệp Viễn, nơi này của ta thế nào?"
Diệp Viễn gật đầu, cười đáp: "Không tệ!"
Hắn cảm thấy không tệ thật, với tính cách của Lạc Vân Khinh mà có thể tạo dựng nên một cơ nghiệp lớn như vậy thì chắc chẳn đã bỏ ra rất nhiều.
"Ở đay vốn dĩ là một tiểu bí cảnh, Huyết Minh bọn ta công phá nó để tạo thành đại bản doanh của mình! Đừng xem Đan Minh lợi hại, chúng ta chỉ cần trốn trong này thì dù bọn họ có đào ba thước đất cũng không tìm được chúng ta đâu! Sau này, ngươi cứ ở đây an tâm tu luyện, những chuyện khác cứ giao cho ta!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!