"Quách Hoài là heo sao? Một người sống sờ sờ mò đến Truyền Tống trận mà hắn ta lại không phát hiện ra!" Trong đại điện Đan Minh, Lý Trường Sinh trông có phần bực bội.
Truyền Tống trận bị phá huỷ, cho dù tốc độ của họ có nhanh đến mấy thì cũng không thể hỗ trợ kịp thời.
Đến khi họ lao toi phan minh Dĩnh Dương thì nơi đo chỉ còn lại một sơn môn đổ nát.
Phân minh Dĩnh Dương bị san bằng, điều này không chỉ là mất đi một phân minh.
Ý nghĩa lớn hơn là ảnh hưởng đến sự thống trị của Đan Minh!
Ngũ đại Thiên Vực không phải không có Thánh Hoàng Thiên, chỉ là những người này đều khiếp sợ bởi sự hùng hậu của Đan Minh, không dám làm gì mà thôi
Nhưng gio đay, hành vi vả vao mặt này của Diệp Viễn đã làm lung lay đến nền tảng thống trị của Đan Minh.
Một khi cuộc khủng hoảng nổ ra toàn diện thì sẽ khó mà kiểm soát được!
Bên dưới, một đám cường giả Thánh Hoàng Thiên câm như hến, không dám lên tiếng.
Bọn họ ai nấy đều vô cùng kinh ngạc!
Ai cũng không ngờ rằng Diệp Viễn lại có thể lặng lẽ mò đến nơi đặt Truyền Tống trận.
Phải biết rằng trong cả quá trình này, Diệp Viễn phải đối mặt với Hộ Sơn đại trận, vô số cường giả tuần tra và rất nhiều cấm chế phát động.
Bất kỳ một sự sơ suất nào cũng không thể làm được.
Nhưng Diệp Viễn đã làm được!
"Tìm cho ta! Cho dù là đào ba thước đất cũng phải tìm ra tiểu tử này cho bổn minh!" Lý Trường Sinh lạnh lùng quát.
"Điều này ... Tổng minh, tiểu tử đo lẻ loi một mình, lại thông thạo Quy Tắc Không Gian, hoàn toàn ... Không thể tìm được! Tiểu tử đó sau khi tiêu diệt phân minh Dĩnh Dương thì đã hoàn toàn biến mất, chúng ta đã phái hết mọi người ra ngoài rồi nhưng không có tin tức gì cả!"
Người đang nói chính là cường giả Thánh Hoàng Thiên thu thập thông tin của Đan Minh, hắn ta hiện giờ cũng hết sức đau đầu.
Diệp Viễn lẻ loi một mình, sau khi tiêu diệt phân minh Dĩnh Dương, tuỳ ý chui vào trong một khu rừng rậm núi sâu nào đó thì họ trên căn bản chính là mò kim đáy bể.
Trừ khi bản thân Diệp Viễn sẵn lòng để lộ, bằng không thì họ hoàn toàn không thể ra tay được.
Sắc mặt của Lý Trường Sinh lạnh lùng, trầm giọng nói: "Vậy các ngươi vào trong lối Truyền Tong trận cho ta! Chỉ cần tiểu tử đó vừa lộ mặt thì tất cả mọi người lập tức hỗ trợ! Nếu có sai sót gì nữa thì ta sẽ hỏi tội các ngươi!"
...
Một tháng sau, bóng dáng của Diệp Viễn lại xuất hiện trên bầu trời của phân minh Võ Định.
Trong tay của hắn vẫn còn mang theo Quách Hoài với dáng vẻ như chó chết.
Trong một tháng nay, Diệp Viễn cũng đang chuẩn bị độ kiếp!
Độ kiếp, hắn có lòng tin nhưng chắc chắn phải chuẩn bị đầy đủ.
“Ha ... Ha ha ha, tên khốn nạn, xem lần này ngươi còn sống được không!" Quách Hoài trong miệng mang máu, cười thảm nói.
Trong một tháng nay, hắn ta ở bên cạnh Diệp Viễn, cảm giác khủng hoảng lúc có lúc không đó khiến cho hắn ta gần như tuyệt vọng.
Ngay cả một người ngoài như hắn ta cũng cảm nhận được cơn khủng hoảng kinh hoàng.
Chứ huống chi là bản thân Diệp Viễn.
Âm!
Diệp Viễn mặc kệ hắn ta, thẳng thừng ném Quách Hoài xuống đất, cát bụi tung toé.
Tiện tay phong đi giọng nói của hắn ta, khiến hắn ta không thể nói ra lời.
"Triệu Đỉnh, ra đây chịu chết!" Diệp Viễn lớn tiếng nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!