Hầu như là cùng một lúc, hai người đều nhét một viên thiên đan vào trong miệng.
Thương tích của cả hai đều đang hồi phục nhanh chóng.
Đan Minh chưa bao giờ thiếu thiên đan.
Diệp Viễn đã chiếm đoạt phân minh Dĩnh Dương nên cũng thu giữ được một số lượng lớn thiên dược và thiên đan.
Lúc này, hầu bao lại căng phồng lên.
"Thánh Hoàng Thiên trung kỳ cũng chỉ có thế!" Diệp Viễn cười nhạo nhìn Triệu Đỉnh.
Sắc mặt của Triệu Đỉnh không tốt lắm, lạnh lùng hừ một tiếng: "Chẳng qua là nhờ vào ngoại lực mà thôi, có gì để đắc chí chứ! Sức mạnh của Hồng Mông chí bảo nhị phẩm là rất lớn, nhưng ngươi có thể kích hoạt được bao nhiêu lần?"
Trên miệng không chịu thua nhưng sau lưng của Triệu Đỉnh đã đổ mồ hôi lạnh.
Công kích nguyên thần của Diệp Viễn quá mạnh, ngay cả hắn ta cũng có một sự thất thần ngắn ngủi.
Đòn tấn công kết hợp giữa Quy Tắc Không Gian, công kích nguyên thần và Vạn Giới Sơn của Diệp Viễn vừa nãy gần như khiến người ta ngạt thở.
Cho dù hắn ta chỉ chậm nửa bước thôi, lúc nay nhất định đã bị Vạn Giới Sơn chấn thành bãi thịt băm.
"Tự ngươi thử xem thì sẽ biết thôi! Hôm nay không phải là ngươi chết thì là ta chết!"
Diệp Viễn lạnh lùng cười một tiếng, thân hình lại phát động lần nữa.
Rầm!
Khoảng không lại một lần nữa rung chuyển!
Dư âm khủng khiếp trực tiếp chấn động đến một số đệ tử cấp thấp, họ đã nhận ra ba cường giả Thánh Hoàng Thiên đã tới, nhưng đã ẩn nấp không lộ diện.
Hắn cười nhạo trong lòng, nhưng ngoài mặt lại bình tĩnh đối phó với Triệu Đỉnh.
Diệp Viễn kích hoạt Vạn Giới Sơn, thần nguyên đang tiêu hao nhanh chóng.
Nhưng hắn đã chuẩn bị đầy đủ thiên đan trước khi đến đây rồi.
Trong trận chiến khốc liệt, hắn điên cuồng nuốt chửng Thiên Đan chân phẩm để bù đắp cho việc tiêu hao thần nguyên một cách mãnh liệt.
Khi thấy Diệp Viễn ăn Thiên Đan chân phẩm như ăn kẹo thì Triệu Đỉnh cũng điên cuồng mắng chửi trong lòng.
Mẹ kiếp quá xa xỉ rồi!
Ngay cả khi ở Đan Minh, Thiên Đan chân tứ phẩm cũng là thứ vô cùng trân quý.
Trong Đan Minh, thực sự rất ít người có thể luyện chế ra Thiên Đan chân tứ phẩm, hơn nữa tỷ lệ thành công cực kỳ thấp.
Đặc biệt là loại Thiên Đan chân phẩm có tính tiêu hao này, việc phân phát cũng cực kỳ nghiêm ngặt.
Không ai có thể sử dụng Thiên Dược tứ giai hiệu quả cao giống như Diệp Viễn vậy, và tất nhiên cũng không ai lại xa xỉ đến thế.
Về Triệu Đỉnh, bản thân hắn ta chính là cường giả Thánh Hoàng Thiên, cần phải sử dụng Thiên Đan ngũ phẩm.
Chân phẩm chính là một loại mong ước xa hoa.
Thậm chí đến Minh chủ Lý Trường Sinh cũng không thể luyện chế ra.
Vì thiên dược quý hiếm nên Thiên Đan ngũ phẩm đương nhiên sẽ càng trân quý hơn.
Cho dù là Triệu Đỉnh thì cũng không có nhiều Thiên Đan ngũ phẩm trên người.
Hai người đấu một mạch mười mấy hiệp liên tiếp, khiến cho cả phân minh Võ Định đều không ngừng rung chuyển.
Diệp Viễn toàn thân đầy máu, còn Triệu Đỉnh cũng không khá hơn là bao.
Sức mạnh của Vạn Giới Sơn quá mạnh, cho dù là bị dư âm quét qua thì thương tích của hắn ta cũng không nhẹ.