Đoàng!
Nơi Lý Trường Sinh đứng đột nhiên nổ tung.
Cả hai người lại bị nổ văng ra.
Thanh kiếm nhỏ màu vàng của Lý Trường Sinh, ánh sáng lại một lần nữa mờ
đi.
Khoé miệng của hắn ta không ngừng co giật, một trận đau xót.
Hồng Mông chí bảo nhị phẩm không phải là cải thảo gì đó!
Sau vài lần đạo kiếp, trên thanh kiếm nhỏ màu vàng của hắn ta đã xuất hiện những vết nứt dày đặc.
Hắn ta cố ý thoát khỏi Diệp Viễn nhưng Diệp Viễn hoàn toàn không cho hắn ta cơ hội.
Mang theo vết thương nặng cũng phải kéo hắn ta xuống nước.
Những Thanh Hoang Thien khác lại ngam thở phao nhe nhõm.
Sự xuất hiện của Lý Trường Sinh đã cứu bọn họ một mạng.
Nếu không thì hiện giờ bọn họ đã chết từ lâu rồi.
Đạo kiếp Cửu Pháp quá kinh khủng, cũng chỉ có Lý Trường Sinh có thể miễn cưỡng đỡ được.
Từng luồng đạo kiếp giáng xuống, Lý Trường Sinh bị nổ đến thất khiếu chảy máu, dáng vẻ vô cùng thê thảm.
Tất nhiên, Diệp Viễn còn thê thảm hơn hắn ta.
Ngay cả khi có sự bảo vệ của Vạn Giới Sơn thì Diệp Viễn vẫn bị nổ đến máu thịt bắn ra, khí tức thoi thóp.
Nhưng cho dù han có thê thảm đến mấy thì cung muốn kéo Lý Trường Sinh theo.
Tuy nhiên, điều khiến Lý Trường Sinh chán nản chính là thanh kiếm nhỏ màu vàng của hắn ta sắp không chịu nỗi nữa rồi, mà ánh sáng của Vạn Giới Sơn dường như càng lúc càng mãnh liệt!
Không ngờ Vạn Giới Sơn lại trở nên càng lúc càng cô đọng dưới sự tấn công của đạo kiếp!
Mẹ kiếp ... Điều này quá khó chịu rồi!
Đều là Hồng Mông chí bảo nhị phẩm, tại sao lại như vậy chứ?
Đoàng!
Rắc!
Đạo kiếp giáng xuống, thanh kiếm nhỏ màu vàng trực tiếp vỡ tan!
Lý Trường Sinh cảm thấy như thể nghe thấy tiếng tim tan vỡ vậy.
"Đây là ... Li Thưởng Kiếm của Tổng minh lại tan tành rồi!"
"Tại sao ngọn núi nhỏ đó của Diệp Viễn lại không bị gì cả? Không những không bị gì mà sức mạnh dường như đã tiến bộ hơn!"
“Đều là Hồng Mông chí bảo nhị phẩm, tại sao lại có khoảng cách lớn như vậy?"
Đám Thánh Hoàng Thiên đều lộ ra vẻ mặt ngơ ngác.
Và vào lúc này, trên hư không, ảo ảnh chân long gầm một tiếng dài rồi chui vào trong cơ thể của Diệp Viễn.
Kiếp vân đáng sợ đã tan biến không thấy đâu!
Đạo kiếp Cửu Pháp cuối cùng đã kết thúc!
"Hắn ta ... Hắn ta thực sự đã độ kiếp thành công rồi!" Quách Hoài nhìn Diệp Viễn rồi lẩm bẩm một mình.
Đây là đạo kiếp Cửu Pháp đó!
Tên này không những không chết mà còn làm đảo lộn cả Đan Minh.
Không cam lòng!
Quách Hoài đã chết đi với sự không cam lòng mãnh liệt ...
"Chậc chậc, Hồng Mông chí bảo nhị phẩm của ngươi, chất lượng tệ quá đấy! Tại sao mới bị đạo kiếp đánh vài cái đã vỡ tan vậy?" Diệp Viễn nuốt viên Thiên Hoàng đan trị thương cuối cùng, lắc đầu thở dài nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!