Không ai cảm thấy Đạo Vân mất mặt, bởi vì mỗi người bọn họ đều rất kinh sợ.
Kiếm khí Diệp Viễn lưu lại lại trực tiếp chém nát một Thánh Hoàng Thiên!
Vậy bây giờ hắn mạnh tới mức nào chứ?
Không cách nào đoán được!
Phải biết rằng, kiếm khí Trác Bất Phàm lưu lại cũng không thể giết chết bọn
họ!
Lúc trước bọn họ đều cho rằng Diệp Viễn bị chặt đứt con đường võ đạo nên lập tức lưu đày hắn tới vùng đất Thiên Nam.
Nhưng bây giờ Diệp Viễn trải qua đạo kiếp Tam Cửu, một bước lên trời!
Tuy rằng cảnh giới của hắn không tăng lên bao nhiêu, nhưng thực lực lại tiến bộ vượt bậc, đã áp đảo phía trên mọi người!
Hắn muốn giết người, không ai có thể thoát được!
"Diệp Viễn, luc trước đều là bản tôn không phải! Bản tôn cũng là bị ma quỷ ám, xin ... Xin ngươi tha thứ!" Ngưu Ma Thánh Tôn cũng sợ hãi nói.
Diệp Viễn cười nói: “Ha ha, Diệp mỗ mời các vị tới đây, chỉ là để bàn luận võ đạo, có phải các vị suy nghĩ nhiều quá rồi hay không? Thôi được rồi, cũng đã bàn luận kha khá rồi, chúng ta ai về nhà nấy đi. Lạc huynh, Đại Hoàng, chúng ta đi!"
Diệp Viễn nói xong cũng không màng đến đám người đang ngạc nhiên đến ngây người, bỏ đi ngay.
Thấy Diệp Viễn đã biến mất ở phía chân trời, Đạo Vân Thánh Tôn mới thả lỏng toàn thân, quần áo trên người đã ướt đẫm mồ hôi.
Áp lực vừa rồi Diệp Viễn mang đến cho hắn ta, khiến người ta hít thở không thông mà!
"Hắn ... Hắn có ý gì đây chứ? Chẳng lẽ ... Cứ như vậy buông tha cho chúng ta rồi?" Một Thánh Hoàng Thiên trong đó mờ mịt nói.
"Buông tha? Ha ha, sao có thể chứ? Ngươi đã quên hắn đã nói gì ở sơn môn Đan Minh à?" Thiên Lộc chua xót cười nói.
Thánh Hoàng Thiên kia biến sắc, nói: “Hắn ... Hắn là muốn chúng ta chắp tay dâng lên tài sản Đan Minh?”
Thiên Lộc này vừa nhắc nhở thì hắn cũng đã nhớ tới.
Diep Viễn từng nói, sau này các người cầu xin đua đen trước mặt ta, bọn ta còn phải suy nghĩ!
Lúc ấy, mọi người ở đây đều cho rằng đó chỉ là nói cho oai trước khi chết mà thôi
Nhưng ai biết chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, lời Diệp Viễn thật sự trở thành sấm!
"Chắp tay đưa lên? Ha ha, nếu đơn giản như vậy còn tốt chán! Lúc ấy chúng ta nhất thời tham lam mà bài xích Thiên Nam ra ngoài. Bây giờ e là chúng ta phải dâng trả lại gấp bội rồi! Đạo Vân, ngươi hại ta không ít đấy!" Ngưu Ma Thánh Tôn hừ lạnh nói.
Đạo Vân cũng h lạnh: "Cho quen đam Thanh Điện các ngươi cầm sau phần đấy! Bây giờ mất bò mới lo làm chuồng thì có ích gì?”
Ngưu Ma Thánh Tôn giận dữ nói: "Nếu không phải do ngươi dụ dỗ thì sao bản tôn lại làm ra chuyện như vậy?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!