Nhiều Chân Hoàng Thiên như vậy thì Thánh Hoàng Thiên trong vùng biển này, nghĩ thôi cũng biết có bao nhiêu rồi.
Trên biển không giống như đất liền.
Ở đây là một vùng phẳng lặng, những nơi họ từng đi ngang qua đều thuộc phạm vi giám sát của Hải Tộc
Dù ngươi có thủ đoạn tài giỏi nhường nào cũng không thể tránh đi tai mắt của Hải Tộc.
Trong đại dương có rất nhiều chân linh, lẽ nào Diệp Viễn còn có thể giết sạch chân linh trong biển sao?
Sự nguy hiểm của biển cả chính là ở điểm này.
Một khi Thánh Hoàng Thiên bình thường bị Hải Tộc nào đó chú ý, bắt tay mời thêm mấy vị Thánh Hoàng Thiên tới đây, nào có thể sống sót chứ?
"Sao vậy? Có một muội muội quan tâm huynh như ta, có phải huynh rất cảm động hay không?" Cảnh Phỉ đắc ý nói.
Diệp Viễn thu lại Hải Đồ, hừ lạnh nói: "Ít dùng chiêu này với ta! Ngươi trộm Hải Đồ này, sao lại tiện tay trộm trứng rùa của người ta đi vậy? Còn có, ngươi đánh thủng Địa Tâm đốt cháy tổ của người ta cũng là vì tìm Hải Đồ u?”
Cảnh Phỉ vội vàng thè đầu lưỡi, nói: "Huynh đều biết cả rồi?"
"Ta lại không bị điếc, sao lại không nghe thấy chứ?"
Diệp Viễn tức giận nói: "Thôi được rồi, nể tình chuyện Hải Đồ, lần này tha cho ngươi!”
"Hì hì, Diệp Viễn ca ca tốt nhất!"
"Nhưng sao ngươi lại ở đay thế?" Diệp Viễn tò mò hỏi.
“Lúc trước huynh độ kiếp ở trên biển, Cảnh Phỉ đã biết huynh sắp phải rời khỏi. Sau đó huynh thành lập Đan Các trên Vũ Thanh đại lục, thế lực ngày càng lớn mạnh, muội lập tức biết huynh rất nhanh phải rời đi. Vì thế muội đã đến đây chờ huynh trước, từ bảy đại hải vực đi thẳng tới phía Nam sẽ tiến vào Thiên Quỳ hải vực. Nào ngờ người ta vừa chờ chính là mười năm! Mười năm đó! Dĩ nhiên người ta phải tìm chút chuyện để làm mà!"
Diệp Viễn nghe thấy vậy chỉ biết nghẹn lời.
Nha đầu này ... Ngươi đung là ranh rỗi sinh nông nổi!
Tuy nhiên ngẫm lại, trong lòng Diệp Viễn cũng hơi cảm động.
Nha đầu này chơi đùa là một chuyen, nhưng chắc đung là đi tìm Hải Đồ thật.
“Ngươi muốn rời đi cùng ta sao?"
Cảnh Phỉ gật đầu nói: "Bây giờ muội đã đột phá Thánh Hoàng Thiên, bảy đại hải vực không còn gì thú vị nữa, thế giới bên ngoài mới vui!"
“Ngươi đến đây, vậy Kế Nam hải vực phải làm sao?"
"Trước khi huynh roi khỏi chang phải đã để lại một ít Thiên Đan sao? Hắc Sa thúc thúc cũng đã đột phá đến Bán Thánh Hoàng Thiên rồi, ca ca ta cũng đã đạt tới Ngọc Hoàng Thiên. Có họ ở đó, chắc không có vấn đề gì."
Diệp Viễn gật đầu nói: "Được rồi, vậy người cùng lên đường với chúng ta."
Cảnh Phỉ túm lấy cánh tay của Diệp Viễn, ra sức lắc rồi nói: "Hì hì, vẫn là Diệp Viễn ca ca tốt nhất!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!