Diệp Viễn chẳng quan tâm đến hai báu vật sống này, tự mình bay đi và đẩy tốc độ lên đến cực hạn.
“Ha ha, tiểu huynh đệ, một đại dương mênh mông mà tại sao ngươi lại đi vội vàng như vậy? Chi bằng đi chậm lại, chiêm ngưỡng quang cảnh của tự nhiên, cũng có lợi cho việc nâng cao cảnh giới đấy." Dương Thanh cười nói.
Diệp Viễn: “ ... "
"Tiểu huynh đệ, ngươi thật lạnh lùng cao ngạo! Bổn tôn nói cho ngươi biết, loại tâm thai này se rat kho có được Đại Đạo! Trên biển lớn, không hề có nhiều nguy hiểm như ngươi đã nghĩ. Cho dù là có thì ngươi cũng nên mỉm cời nhìn hắn ta."
Diệp Viễn: “ ... "
“Tiểu huynh đệ ... "
Dương Thanh cũng vì nhàm chán quá lâu, cuối cùng cũng tìm được người nói chuyện nên đã trở thành một kẻ lắm lời.
Diệp Viễn chẳng thèm để ý tới hắn ta, nhưng cũng hơi kinh ngạc trước thực lực của đối phương.
Ngay cả là Thánh Hoàng Thiên đại viên mãn thì cũng không có nhiều người có thể theo kịp tốc độ của mình.
Bỗng nhiên, sắc mặt của hắn thay đổi, năm luồng khí tức mạnh mẽ ở phía trước chặn tới.
Hắn cảm nhận được thì Dương Thanh đương nhiên cũng cảm nhận được.
“Ơ, đây là cường giả của Hải tộc à? Đi lâu như vậy, đây cũng là lần đầu tiên bổn tôn gặp được cường giả Hải tộc, lên chào hỏi một tiếng nào." Dương Thanh có chút phấn khích nói.
Diệp Viễn: “ ... "
Mệt lòng!
Cái tên này đã tu luyện đến cảnh giới này bằng cách nào vậy?
Gần như trong nháy mắt, năm luồng khí tức đã gào rít kéo đến.
Năm người này rõ ràng là cường giả cấp Chiến Tướng!
Dương Thanh không đợi đối phương lên tiếng mà tiến thẳng về phía trước, cười nói: “Ha ha, các vị là cường giả của Hải tộc sao? Bổn tôn chính là người đứng đầu Ngọc Trì đại lục - Thanh Thiên Thánh Tôn! Hôm nay thật may mắn khi gặp được các vị ... "
"Ngươi là đồng bọn của tiểu tử này sao?" Một cường giả Hải tộc đứng đầu đã trực tiếp ngắt lời của Dương Thanh, lạnh lùng hỏi.
Dương Thanh cười nói: "Đương nhiên là đồng bọn rồi!"
Diệp Vien: ...
Hắn đúng là cạn lời, thần kinh của cái tên này đúng là đủ lớn, lẽ nào không nghe ra lời tốt lời xấu sao?
"Giết!" Cường giả Hải tộc gầm lên một tiếng, năm người trực tiếp bật hết hỏa lực, dốc toàn lực xông về phía Diệp Viễn với người kia.
Dương Thanh sửng sốt, vẫn chưa phản ứng lại chuyện gì đang xảy ra thì đối phương đã ra tay rồi.
Tuy nhiên, hắn ta không hổ danh là người đứng đầu Ngọc Trì đại lục, bất thình lình vung một đấm ra, vậy mà hậu phát chế nhân, trực tiếp đánh lùi hai người ở trước mặt.
Diệp Viễn cũng mở Càn Khôn Kiếm Trận ra để chiến đấu với ba người kia.
Đại Thanh Ngưu đâu nào dám tham gia vào trận đại chiến này, vụt một tiếng bỏ chạy.
“Chao ôi, các vị có phải có hiểu lầm gì không?" Dương Thanh vừa đánh vừa
hỏi.
"Không có hiểu lầm!" Chiến Tướng dẫn đầu đó quát lên.
"Nhưng bổn tôn chưa hề gây sự với các vị mà!" Dương Thanh khó hiểu nói.
"Ngươi không, nhưng hắn ta có!"
"Này, tiểu huynh đệ, rốt cuộc ngươi đã làm gì gây sự với người ta vậy?" Dương Thanh nhìn về phía Diệp Viễn và không khỏi kinh ngạc.
Diệp Viễn một đấu ba mà lại áp chế được đối phương!
Ba người này là cao thủ Hoa Hình đấy!
Vừa nãy mình lại khinh thường tiểu tử này?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!