“Cũng không nhiều, ta đã giết chết người của Tứ Đại Hải Vực. Hiện giờ tất cả các cường giả của Tứ Đại Hải Vực đang đuổi giết ta. À, các chúa tể của Tứ Đại Hải Vực này là cường giả Chân Hoàng Thiên." Diệp Viễn ra tay không chậm, bình thản nói.
...
Dương Thanh chỉ cảm thấy da đầu tê dại và nói không nên lời.
Cường giả Chân Hoàng Thiên!
Hắn ta vừa nãy còn nói sẽ bảo vệ Diệp Viễn dưới Chân Hoàng Thiên.
Nhưng hiện giờ, tên này đã thực sự chọc tới Chân Hoàng Thiên!
Ta là ai?
Ta ở đâu?
Ta ... Không phải vô địch sao?
“Mau đột phá vòng vây đi, bị vây lấy là không thể chạy thoát được đâu!"
Diệp Viễn quát lớn, Càn Khôn Kiếm Trận đột nhiên bộc phát, lấy vết thương để đánh trọng thương một người, sau đó lại bay đi.
"Đợi ta!"
Dương Thanh một đấm đánh bay hai người rồi đuổi theo Diệp Viễn.
Tiểu Thanh cũng nhanh trí, bắn nhanh một phát đến dưới hông Dương Thanh.
"Ngươi còn đi theo ta?" Diệp Viễn ngạc nhiên hỏi.
"Bọn họ đã nhận định ta với ngươi là đồng bọn! Tiểu huynh đệ, ngươi là nhân vật lợi hại đấy, lại có thể khiến cho Tứ Đại Hải Vực bạo loạn! Ta cảm thấy chúng ta là người đồng đạo!" Dương Thanh khâm phục nói.
Diệp Vien: ...
Mẹ kiếp, ai là người đồng đạo với ngươi chứ?
Tuy nhiên, có một cường giả như vậy đi theo cũng có thể chia bớt rất nhiều áp lực, cho nên Diệp Viễn cũng không dài dòng nữa.
"Tiểu tử họ Diệp kia, ngươi không thể chạy thoát đâu! Tất cả các cường giả của Tam Đại Hải Vực phía trước cũng đã đến đây rồi!" Kình Lan hét lớn ở sau lưng.
Đám người này đã đuổi theo Diệp Viễn ba ngày ba đêm rồi!
Diệp Viễn vừa chạy vừa giết, hắn đã giết chết mười mấy cường giả Thánh Hoàng Thiên đại viên mãn rồi.
Trong số đó, hắn cũng từng giết chết Chiến Tướng của Tứ Đại Hải Vực.
Cũng chính vì vậy, Diệp Viễn đã hoàn toàn khơi mào cuộc bạo loạn của Tứ Đại Hải Vực.
Tất cả các cường giả của Tứ Đại Hải Vực dốc lực đuổi theo, bay vây chặn đánh hắn.
Trận chiến trên cả chặng đường cũng giống như vừa nãy.
Dương Thanh tình cờ gặp phải Diệp Viễn ngay lúc bị đuổi giết.
Điều khiến cho Diệp Viễn ngạc nhiên chính là khi gặp phải tình huống này, ngoài kinh ngạc ra thì Dương Thanh còn tỏ ra khá phấn khích.
Não của tên này có vấn đề à?
Còn Kình Lan ở phía sau thì Diệp Viễn đã trực tiếp phớt lờ hắn ta.
“Tiểu huynh đệ, bỏ chạy như vậy chẳng có ý nghĩa gì cả, hay là chúng ta hợp sức xử lý một trận, thấy thế nào? Hề hề, đúng là đã rất lâu không có chuyện phấn khích như vậy rồi!" Dương Thanh lại cười trộm nói.
Hắn ta đã vô địch ở Ngọc Trì đại lục rất lâu rồi.
Diệp Viễn nhướng mày, thầm nghĩ thực lực của Dương Thanh này rất mạnh, một đấu hai cũng dư sức.
Nếu hợp tác với hắn ta thì đúng là có thể xử một trận!
Cứ bỏ chạy như vậy cũng không phải là cách.
"Được!" Diệp Viễn dứt khoát nói.
Dương Thanh hưng phấn nói: "Tiểu huynh đệ tên là gì?"
“Diệp Viễn!"
"Kiếm trận của Diệp lão đệ đúng là lợi hại, ngươi dùng kiếm trận yểm hộ ta, chúng ta đâm ngọn thương hồi mã!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!