"Tử Trình, máu Nhân tộc ngươi lấy được lần trước rất khá đấy, còn nữa không, chia cho ta một ít! Tử Trình? Này? Tử Trình?"
Phía cuối tiểu đội, một võ giả Thánh Hoàng Thiên đang nói với người đằng sau.
Thế nhưng hắn nói một lúc lâu cũng không thấy đối phương phản ứng lại.
Quay lại nhìn thì không khỏi thấy sởn tóc gáy.
Người đâu mất rồi!
Mẹ nó, phía sau hắn có mười người, tại sao lại lặng yên không tiếng động, biến mất hết rồi?
Biến mất lúc nào vậy?
"Chiêu Mệnh đại nhân! Chiêu Mệnh đại nhân! Việc lớn không hay rồi, đám người Tử Trình biến mat rồi!" Thánh Hoàng Thiên đó cả kinh, kêu ầm lên.
Chiêu Mệnh đại nhân, chính là đội trưởng của chi đội trăm người bọn họ, cường giả Thánh Hoàng Thiên đại viên mãn.
Chiêu Mệnh nhìn lại, quả nhiên phát hiện thiếu mất mười người, cũng không nhịn được mà thấy sởn tóc gáy.
Mười người đấy!
Chẳng có dấu hiệu gì cả, cứ thế biến mất rồi?
"Người đâu?" Chiêu Mệnh lạnh lùng nói.
Thánh Hoàng Thiên đó cười khổ nói: "Ta ... Ta không biết nữa! Mới vừa rồi còn đang nói chuyện cơ mà, vừa quay đầu, người đã chẳng thấy đâu!”
Chiêu Mệnh biến sắc, trầm giọng nói: "Nhất định là mấy tên kia làm! Bọn họ trốn ở trong sương mù, lén lút diệt sát chúng ta! Không được, không thể tiếp như vậy được, nếu không chúng ta sẽ chết hết!"
Bỗng nhiên, Chiêu Mệnh bất ngờ ra chiêu, đánh vào một chỗ trong hư không.
Rầm!
Rầm!
Rầm!
Rất nhanh, đã có hai đội trăm người cảm nhận được động tĩnh, chạy tới.
"Kẻ địch ở chỗ nào?"
"Người đâu? Chiêu Mệnh, ngươi làm cái quái gì vậy?"
Hai đội trưởng chạy qua, phát hiện căn bản là không có kẻ địch thì không khỏi nổi nóng.
Chiêu Mệnh trầm giọng nói: "Các ngươi mau kiểm tra xem, đội trăm người của mình thiếu bao nhiêu người!"
Hai đội trưởng sửng sốt, vội vàng kiểm tra đội trăm người của mình, sắc mặt không khỏi biến đổi.
Hai đội cộng lại, thiếu chín người!
Đáng sợ nhất là bọn họ vậy mà lại không hề phát hiện được gì!
"Đây ... Chuyện quái gì vậy?" Một đội trưởng trong đó kinh hãi nói.
Chiêu Mệnh trầm giọng nói: "Nhất định là mấy tên kia làm! Chúng ta không thể tìm tiếp như vậy được, mau thông báo cho mọi người, chúng ta tập trung lại!"
Hai đội trưởng khác đều gật đầu.
Rất nhanh, toàn bộ đại quân năm ngàn người tập trung lại.
Vừa đếm lại quân số đã thấy thiếu hơn ba trăm người!
Trên mặt ai cũng mang vẻ u ám.
"Phục Hợi? Phục Hợi đâu? Cũng ... cũng biến mất rồi à?" Bỗng nhiên, có tên chiến sĩ Huyết tộc hô lên.
Trên mặt tất cả mọi người đều lộ ra một chút quái dị.
Đại quân đã tập hợp đủ, mấy tên này vẫn còn đang đánh lén bọn họ à!
Mẹ nó!
Ai chơi như vậy!
"Đi mau! Không thể ở trong sương mù này nữa!" Chiêu Mệnh trầm giọng nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!