Nghe Anh Túc thuật lại, cả người Lâm Tiêu như hóa đá, đầu óc trống rỗng.
Hóa ra, đây mới là chân tướng của mấy vạn năm trước ư?
Những tai họa từ trên trời giáng xuống kia rốt cuộc là gì?
Tại sao chúng lại ập đến đúng vào thời điểm vạn tộc hùng mạnh nhất?
Đây là âm mưu hay do số mệnh?
Từng nghi vấn một nảy sinh trong lòng Lâm Tiêu.
Cũng chính lúc này.
Bên tai Lâm Tiêu bỗng dưng vang lên những tiếng bi thương, khóc than, tuyệt vọng vọng về từ dòng sông thời gian.
Đạo tâm vốn vững như bàn thạch của hắn, ngay khoảnh khắc này lại bị một sức mạnh bí ẩn lay động.
Luồng Lực lượng Nhân quả trong cơ thể hắn bỗng chốc rung chuyển dữ dội.
Ong!!
Hư không xung quanh khẽ chấn động.
Thiên địa bị ảnh hưởng, đại dương dường như cũng đang ngừng trôi.
Một bức họa quyển thật dài mở ra trước mắt Lâm Tiêu, từng khung cảnh thiên tai tựa như ngày tận thế lần lượt hiện lên.
Ngay cả tiểu nha đầu cũng như bị đóng băng, từ hành động, ánh mắt, cho đến cả suy nghĩ.
Sau khi bức họa quyển mở ra, một luồng hắc ám vô tận lập tức ập đến, bao trùm trời đất, như muốn nhấn chìm vạn vật.
"Hử!? Đây là…"
Lâm Tiêu kinh hãi.
Hắn cảm giác như vừa bị ném vào vực sâu tăm tối, không thể cử động.
Chỉ biết được chân tướng thôi mà cũng có thể gây ra dị tượng kinh thiên động địa thế này sao?
Lâm Tiêu thấy sống lưng mình lạnh toát.
Chẳng trách Viêm Đế không hề hé răng nửa lời.
Hơn nữa, lúc này Lâm Tiêu mới nhớ ra một chuyện.
Trước đây hắn từng hỏi Thiên Đạo Tháp rất nhiều lần, thiên tai năm đó rốt cuộc là thế nào? Tại sao một Thiên Đạo Tháp hùng mạnh như nó lại rơi vào kết cục thảm hại đến vậy?
Thiên Đạo Tháp tuyệt nhiên không nhắc tới, cuối cùng chỉ nói với hắn, thời cơ chưa đến, hay nói đúng hơn là lúc đó Lâm Tiêu chưa đủ tư cách để biết.
Xem ra.
Sự vỡ nát của Thiên Đạo Tháp cũng liên quan mật thiết đến chân tướng mà Anh Túc vừa kể.
Những mảnh ký ức vụn vặt trong đầu Lâm Tiêu, giờ phút này dường như đang dần ghép lại thành một bức tranh hoàn chỉnh.
"Rắc rắc!"
Trong bóng tối, hắn cảm nhận được một áp lực kinh hoàng, ngay cả thân thể cường tráng của hắn cũng vang lên những tiếng xương cốt vỡ vụn.
Bóng tối này dường như đang muốn nuốt chửng hắn hoàn toàn.
Hơn nữa nó còn ăn mòn từ ngoài vào trong, từ xương cốt, máu huyết, thẩm thấu đến cả nguyên thần và thần hồn.
Tất cả mọi thứ hắn tu luyện, mọi thứ hắn trải qua từ lúc xuyên không đến nay, trước sức mạnh này đều trở nên yếu ớt, mỏng manh.
Ngay lúc đó.
Một cuốn kinh thư trông có vẻ bình thường bỗng trôi nổi trước mặt Lâm Tiêu.
Ánh sáng vàng nhàn nhạt của nó vậy mà lại đẩy lùi được một mảng bóng tối.
Lâm Tiêu toàn thân chấn động, như người vừa tỉnh mộng, bất giác rùng mình một cái.
Hửm?!
Chuyện gì thế này!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!