Nghe nha đầu Anh Túc kể xong, ngay cả Lâm Tiêu cũng không khỏi cảm thấy lạnh sống lưng.
"Sau khi Hắc Ám Chi Môn được giải phóng hoàn toàn, sẽ xảy ra chuyện gì?" Lâm Tiêu trầm giọng hỏi.
"Toàn bộ thế gian sẽ bị bóng tối bao phủ, bóng tối sẽ không ngừng nuốt chửng và đồng hóa mọi thứ. Đến cuối cùng, Tôn Hoàng Giới có thể sẽ biến thành một vị diện hắc ám, ngay cả những người sống sót cũng sẽ biến thành Hắc Ám Ác Ma ... "
Sắc mặt của nha đầu Anh Túc rất khó coi, chậm rãi nói ra những điều mình biết từ trong kho ký ức.
Điều này khiến Lâm Tiêu phải hít sâu vài hơi.
Phải biết rằng, những điều nha đầu Anh Túc biết đều đến từ Thiên Tôn Nữ Đế.
Có thể cảm nhận được, Thiên Tôn Nữ Đế cũng tràn đầy sự kiêng dè và ... một tia sợ hai đối với Hắc Am Chi Môn.
Ngay cả Thiên Tôn Nữ Đế còn như vậy, huống chi những người khác.
"Hơn nữa, trong kho ký ức của Nữ Đế không hề có bất kỳ phương pháp giải quyết nào, dường như một khi Hắc Ám Chi Môn được giải phóng hoàn toàn, chính là ... vô phương hoa giải." Nha đầu Anh Túc bất đắc dĩ lắc đầu, bổ sung một câu.
Lâm Tiêu im lặng một lúc lâu, không nói lời nào.
"Đi thôi, chúng ta nên đi rồi." Lâm Tiêu lên tiếng.
"Đại Tiêu Tiêu, chúng ta đi đâu vậy?" nha đầu Anh Túc tò mò hỏi.
"Thành Viêm Đế!" Lâm Tiêu đáp.
Xảy ra chuyện thế này, thân là một trong những kẻ đứng đầu Tôn Hoàng Giới như Viêm Đe, chac chan han ta còn sốt ruột hơn Lâm Tiêu.
Nha đầu Anh Túc tỏ vẻ không có ý kiến.
Đại Tiêu Tiêu đi đâu, nàng đi đó.
Sau khi quyết định nơi đến, Lâm Tiêu liền từ biệt Tông chủ và ba vị lão nhân.
Đương nhiên, chuyện hắc ám giáng lâm, hắn chỉ nói qua loa vài câu, chứ không nói ra mức độ nghiêm trọng của nó.
Kiếm Ma Tông bây giờ chỉ mới ở giai đoạn khởi đầu.
Đối với trận đại nạn này, Kiếm Ma Tông có ra sức hay không, cũng chẳng ảnh hưởng gì.
Trước khi rời khỏi Kiếm Ma Tông, Lâm Tiêu còn đặc biệt gia cố lại Trận pháp hộ tông một lần nữa.
Hắn dung hợp cả lực lượng không gian và lực lượng Tuế Nguyệt vào trong đó.
Như vậy, khí tức hắc ám sẽ bị chặn ở bên ngoài, không thể xâm nhập vào trong tông môn.
Trong thời gian ngắn.
Kiếm Ma Tông chỉ cần thực hiện quản lý khép kín, chỉ cho vào, không cho ra.
Thì hắc ám giáng lâm sẽ không ảnh hưởng gì đến họ.
Với điều kiện, bóng tối này không biến đổi quá nhanh.
Làm xong những việc này, Lâm Tiêu liền dẫn theo nha đầu Anh Túc rời khỏi Kiếm Ma Tông, một mạch tiến về Thành Viêm Đế.
Hai nơi cách nhau không xa.
Với tốc độ kinh người của Lâm Tiêu kết hợp với việc vận dụng lực lượng không gian, chỉ mất nửa ngày là có thể đến Thành Viêm Đế.
Trên đường đi, các tu sĩ hắn gặp phải đều đang trong trạng thái kinh hoàng và hoảng loạn.
Họ hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra.
Nhưng điều đó không cản trở họ suy đoán về thiên địa dị tượng này.
Lẽ nào là tận thế sắp đến?
Tôn Hoàng Giới sắp sụp đổ ư?
Vậy họ phải làm sao? Còn có thể sống sót không?
Khắp nơi đều toát lên một bầu không khí căng thẳng, ai ai cũng không lạc quan về tình trạng này.
Khi hai người Lâm Tiêu đến Thành Viêm Đế, nơi đây cũng không còn vẻ hài hòa như lần đầu họ đến.