Nhưng sao tượng đa có thể không biết tâm tư của hắn?
Nó cạn lời, gia hỏa này nghĩ hay thật!
Nó không để ý đến hắn nữa.
Nhưng Tô Vũ đâu chịu im lặng, hắn lại tiếp tục lảm nhảm: “Đại nhân, phong cảnh ở Nhân tộc đẹp lắm, còn có rất nhiều trò hay, ăn ngon, rượu quý ... "
Tinh Hồng vẫn không thèm trả lời.
“Đại nhân, nếu ta chết ở Nhân cảnh, thành chủ đời kế tiếp chưa chắc đã chịu đựng giỏi như ta, ta cảm thấy mình là chuyên gia kháng tử khí đấy ... ”
“Đại nhân, ta hay bị kẻ khác ghen ghét, dễ chọc thù địch, bọn họ cứ hở ra là muốn giết ta, ngài cũng thấy mà, ta không ra khỏi thành, vậy mà một đống người đã đòi tới đây giết ta!"
Tượng đá thật sự muốn đấm chết tên này, hồi lâu sau nó mới cất tiếng: "Ngươi muốn về Nhân cảnh thì về đi, nhưng ta phải ở lại Chư Thiên, cách chư thiên, ta không thể trợ giúp ngươi! Hơn nữa, ta cần tọa trấn thông đạo Tử Linh, không thể rời đi vì ngươi!"
Nó cự tuyệt!
Bất quá ngữ khí lại không hề ác liệt, chỉ đơn giản là giải thích tình huống mà thôi.
Dù sao cũng có lời giải thích đàng hoàng.
Tô Vũ nghe vậy thì cực kỳ tiếc nuối, thế nhưng hắn không dễ dàng chịu bỏ cuộc, “Vậy ... Đại nhân thật sự không có biện pháp gì ư? Ta chọc đến vô địch sẽ bị người ta đánh chết đó!”
Đáng đời nhà ngươi!
Tượng đá cạn lời, ngươi chỉ là Lăng Vân, sao cả ngày chỉ nghĩ đến việc trêu chọc vô địch làm cái gì?
Quả nhiên, tài giỏi thì cũng giỏi gây chuyện!
Gia hỏa này làm việc không tồi, nhưng bản lĩnh gây chuyện cũng rất lợi hại!
"Ngươi có thể thoát khỏi Nhân cảnh, đi qua thông đạo, tiến vào chư thiên, khi đó ta có thể trợ giúp ngươi một lần!"
Nó đáp lại, nhiều nhất là như vậy, ngoài ra ta sẽ không để ý tới ngươi.
Tô Vũ âm thầm vui vẻ!
Ta hiểu rồi!
Gặp phiền toái thì cứ chạy đến Chư Thiên phủ rồi tiến vào thông đạo, sau đó tiến vào chiến trường Chư Thiên, lúc ấy lão đại tượng đá có thể ra tay bảo vệ hắn, dù là vô địch thì lão đại cũng có thể một quyền đấm chết ngươi!
Tô Vũ rất vui mừng, cảm thấy mình đã hiểu được, có vấn đề thì lập tức tới chiến trường Chư Thiên, có một tượng đá thượng cổ sẽ đánh chết kẻ địch giùm hắn!
Lão đại đúng là lão đại, rất đáng tin cậy!
Tiền đề là han có thể chạy trốn tới chiến trường Chư Thiên nổi không?
Thôi, nhận được lời bảo đảm của tượng đá đã đủ khiến Tô Vũ thực vui mừng.
Cuối cùng cũng có người hứa hẹn với hắn.
Đây là vị vô địch đầu tiên mà Tô Vũ biết khi hắn gặp phiền toái chắc chắn có thể nhờ hỗ trợ, tuy vị vô địch này có chút phiền phức, muốn được hỗ trợ thì còn phải chú ý địa điểm, không thể tùy nơi tùy chỗ.
Thôi, không cần để ý việc nhỏ này!
Sau đó, Tô Vũ ôm tâm tư không dùng thì phí phạm, dè dặt lấy hai kiện bảo vật lần này hắn tìm được ra, cẩn thận dò hỏi: “Đại nhân, đây là bảo vật của những vô địch bị ngài đánh bại, ngài có cần nó không? Nếu không ta sẽ thay ngài bảo quản."
Tuy nói là của tượng đá, nhưng có lẽ tượng đá cũng không cần, lấy được cũng chẳng để làm gì.
Ta bảo quản thay ngài nhé?
Vậy đó không gọi là cướp đoạt chiến lợi phẩm!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!