Sau lưng Tô Vũ.
Đại Minh vương cơ hồ là vô thanh vô tức xuất hiện, lấy tay chộp về hướng Tô Vũ, vô địch dĩ nhiên có thể nhìn thấu Tô Vũ ... Thế nhưng có vị vô địch nào lại nhàn rỗi không chuyện gì làm đi dò xét từng người một, không tra xét rõ ràng thì cũng rất khó trực tiếp liếc mắt liền nhìn ra.
Ông vừa muốn bắt lấy Tô Vũ thì hơi khựng tay.
Gọi ta à?
Ta biết ngươi hả?
Trong mắt của ông lóe lên thần quang nhìn về phía Tô Vũ, chỉ thấy một cái ót, không sao, xem xét ra thì đay là Nhân tộc!
Đầu của Nhân tộc với các tộc khác dĩ nhiên là không giống nhau.
Ông lấy tay chộp tới, túm ngược Tô Vũ lên như bắt gà con, nhìn kĩ lại, mặc dù có mặt nạ ngăn cản nhưng vẫn ngăn không được ông!
Đại Minh vương nhìn kỹ. .. Kha quen.
Lại cảm thụ một chút tử khí nồng đậm trong thân thể này, sau đó ông ngây ngẩn cả người.
Liệp Thiên các Huyền Cửu?
Huyền Cửu = Tô Vũ?
Cách thật xa ông đã nghe lời nói hung hăng càn quấy của tên này, hắn có thể dễ dàng thoát khỏi tay Nhật Nguyệt, một quyền cũng đạt tới Nhật Nguyệt cảnh, cho nên ông mới nói mình đã mò được cá lớn.
Nhật Nguyệt cảnh ở đâu thì cũng đều là cá lớn.
Nhưng mà bây giờ. . . Tô Vũ?
Nhật Nguyệt Tô Vũ?
Đại Minh vương nhìn hắn, đầy mặt cổ quái.
Mà Tô Vũ thì hoảng sợ đến mức đầu cũng cứng ngắc lại, ta đệt, ta đệt, sao vừa đến đã có thể gặp phải vô địch, điều này cũng quá đáng sợ rồi!
Mặt nạ trong nháy mắt tiêu tán, Tô Vũ nhìn Đại Minh vương, Đại Minh vương cũng nhìn hắn.
Nửa ngày sau, Tô Vũ mới nuốt một ngum nước bọt, thap thỏm noi: "Chao Chu gia gia!"
Đại Minh vương im lặng, ông từng nghe một tin đồn, người nào đó khi ở Thiên Diệt thành đã nói rằng ông là tằng gia gia của hắn.
Hiện tại, cuối cùng ông cũng đã tận tai nghe được.
Túm lấy Tô Vũ, ông đang tự hỏi một vấn đề, đây là thật hay giả?
Tô Vũ từ cổ thành đã tới Nhân cảnh?
Ông cảm thấy Tô Vũ sắp chết, nhưng giờ đây hắn lại mang bộ dáng tinh lực tràn đầy nhảy nhót trước mặt ông, còn có tâm tư tới Nhân cảnh. Không đúng, hắn còn trà trộn vào Liệp Thiên các, còn ra khỏi thành, vừa rồi còn kiêu ngạo trước một vị Nhật Nguyệt, hết sức càn rỡ.
Đây là Tô Vũ sao?
Mạnh như thế ư?
Ông nhéo nhéo thân thể Tô Vũ, ánh mắt khẽ biến, thế mà không bị nắn nát.
Lại bóp một thoáng, bóp cho Tô Vũ nước mắt tuôn ào ào, đau quá!
Trong phút kinh hồn táng đảm, Đại Minh vương cũng chấn động trong lòng, đậu má!
Thân thể này quá mạnh!
Chân chính có thể so với thân thể của Nhật Nguyệt!
Làm sao có thể mạnh như vậy, làm vô địch, dĩ nhiên ông rất có mắt nhìn. Tô Vũ bây giờ không dùng thiên phú tinh huyết gì cả, bên ngoài đồn đã nhiều về thiên phú tinh huyết, ông vẫn có thể nhìn ra hắn có đang dùng hay không.
Tô Vũ không dùng!
Đây chính là thực lực thân thể chân chính của hắn, chứ không dùng thần văn của Diệp Bá Thiên gì đó, ông cũng đâu có mù.
Vỗ vỗ đầu Tô Vũ, ánh mắt Đại Minh vương cực kỳ phức tạp, ông nói: "Đeo mặt nạ vào!"
Ông không muốn nhìn khuôn mặt trẻ trung này, dễ dàng khiến ông hồi ức về thanh xuân đã chết đi của ông.
Tô Vũ ngoan ngoãn nghe lời, trong nháy mắt đã đeo mặt nạ lên.
Đại Minh vương nhẹ nhàng thở ra, không nhìn mặt ngươi, ta liền thấy thoải mái hơn nhiều.
"Tiến vào từ lối đi à?"
"Đúng vậy."
"Bao nhiêu người?"
"12 vị trưởng lão, 100 vị bạch diện."
"Lối đi ở đâu?"
Ta cũng không biết, một vòng truyền tống lớn, không biết cụ thể ở đâu."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!