Mấy phút đồng hồ sau, Tô Vũ cùng Ngô Gia đi tới
Ngô Gia lúc này là vẻ mặt vui sướng cùng không dám tin, sư đệ trở về thật rôi?
Đối với người sư đệ này, Ngô Gia vẫn luôn hết sức yêu thích.
Có sư đệ ở đây thì không ai dám khi dễ nàng, sư phụ cùng sư thúc cũng rất vui vẻ, kết quả sư đệ vừa đi, hết thảy đều thay đổi.
Hien tại su đe tro về, tam tình ham hực của Ngô Gia trong nháy mắt đã khá hơn.
Mà Tô Vũ cũng rất nhanh bắt đầu kể cho mọi người hết thảy chuyện từng trải.
Hắn kể từ khi bắt đầu đi Đại Minh phủ, kể hắn lừa giết những Nhật Nguyệt đó như thế nào, hành hung Đan Hùng ra sao, ngụy trang Thôi Lãng kiểu gì ...
Nhất là trận chiến tại Tinh Lạc sơn, hắn đặc biệt tả rõ hắn giết chết Chu Bình Thăng bằng cách nào!
Làm sao để lừa giết từng gia hỏa của đơn thần văn nhất hệ.
Nghe hắn kể mà Ngô Gia và Bạch Phong đều kích động không thôi, tâm tình Hồng Đàm cũng có chút phức tạp, dù sao đó đều là đồng liêu nhiều năm.
Rất nhanh, Tô Vũ đã nói đến Chư Thiên chiến trường.
"Oa, sư đệ, ngươi vừa đi liền lên Thiên bảng rồi!"
"Thiên bảng rất lợi hại phải không?"
"Ngươi không đánh chết Ma Đa Na kia sao?"
"Cổ thành chơi vui như vậy hả? Tượng đá đáng yêu lắm không?"
Hồng Đàm cùng Bạch Phong không nói gì, nghe Tô Vũ kể rồi tới miệng Gia Gia, hình tượng của tượng đá thoáng chốc bỗng trở nên hết sức khả ái.
Thế nhưng hai người đều biết đó là vô địch!
Thượng cổ vô địch!
Là sự tồn tại có thể tung một quyền đánh nổ Ma vương, đánh cho bốn vị vô địch suýt chết, đánh cho Ma tộc Bán Hoàng tự mình ra mặt.
Ngươi lại gọi đó là đáng yêu?
Nhất là khi nhắc tới Tử Linh quân chủ, đó là sự tồn tại mà vạn giới đều hoảng sợ, vào trong miệng Tô Vũ lại cứ như đầu lĩnh hộ vệ nhà hắn, không có việc gì liền lôi ra làm màu!
Chu Thiên chiến trường nguy hiểm vô cùng, nhưng qua lời Tô Vũ lại biến thành một sân chơi, khắp nơi đều là điều thú vị.
Bạch Phong không thể không ngắt lời: "Gia gia, đừng tin hắn, bằng không thì ngươi tới đó sẽ dễ dàng bị lừa ... "
Ngô Gia lơ đễnh đáp: "Sư thúc, cái này ta đương nhiên biết mà, tất cả mọi người đều sợ, sư đệ không sợ là vì sư đệ lợi hại. Ta đâu có ngốc, sư đệ cảm thấy đáng yêu, ta mới phát giác được đáng yêu!"
Nàng liếc mắt nhìn Bạch Phong, sư thúc thật là ngốc.