Tô Vũ vừa đi, Hồng Đàm cùng Bạch Phong liếc nhìn nhau, đều hít sâu một hơi, Bạch Phong đứng lên, quyết tâm nói: "Lão sư, ta đi bế quan, đột phá Lăng Vân thì mới xuất quan!"
Hồng Đàm gật gật đầu, "Ta cũng vậy, nhiều Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch thế kia, dù cho không thể cấp tốc đi đến Nhật Nguyệt trung kỳ thì Nhật Nguyệt tam trọng hẳn cũng không khó. Đâu phải là đột phá đại cảnh giới!"
Bế quan!
Làm bản thân mạnh lên!
Tô Vũ đều đã mạnh như vậy, bọn họ yếu thế này thì quá mất mặt.
Mà tiếp theo cũng là lúc biến cố bắt đầu, lần này đa thần văn hệ tất nhiên sẽ bùng nổ hào quang.
Nói thật, có Tô Vũ ở đây, hai người họ đột nhiên cảm giác có chút an tâm, đừng nhìn tiểu tử kia ở bên ngoài gây chuyện thị phi, vào thời khắc mấu chốt, cơ hồ hắn đều không bị thua thiệt gì.
Không thể không nói, lúc này dựa vào một hậu bối mang đến cảm giác an toàn thì rất mất mặt.
Hai sư đồ đồng tình lẫn nhau một hồi, rất nhanh đều chạy đi bế quan.
Ngô Gia thì thu thập một chut, chuẩn bị đi tới Đại Minh phủ để tránh né đầu ngọn sóng dữ này.
Một màn này kỳ thật có người đang nhìn.
Trong Tu Tâm các.
Vạn Thiên Thánh thở dài một tiếng, đậu má, ta cho ngươi xem thời không trường hà, chỗ tốt lớn như thế mà ngươi lại không biết điều, không biết báo đáp dâng lên cho ta chút gì.
Thật là muốn đánh ngươi bất tỉnh sau đó cướp sạch!
Mọe, Tô Vũ thật sự không phải thứ gì tốt!
Tô Vũ rời đi tự nhiên không biết tất cả những thứ này.
Càng không biết, người nào đó thật ra vẫn đang ngó chừng bọn hắn.
Trở lại trụ sở, Tô Vũ liền lấy mặt nạ đeo lên, đưa tin cho mấy vị bạch diện khác: "Cấp tốc tới gần phủ thành Đại Hạ phủ, phần lớn cường giả Đại Hạ phủ đều không ở đây. Hạ Tiểu Nhị còn chưa trở về, nhân cơ hội này hãy phát điểm bảng đi, nhất là hậu duệ của vô địch cùng với học viên cường tộc!"
"Huyền Cửu, ngươi đến phủ thành rồi?"
"Ừm!"
'Không xảy ra việc gì chứ?"
"Nói nhảm, xảy ra chuyện thì các ngươi còn có thể thu được tin từ ta? Tốc độ nhanh một chút, ta hy vọng có thể sớm phân 190 phần điểm bảng đến trong tay các nhân vật trọng yếu. Tôn chỉ của Liệp Thiên các là không có nhiễu loạn cũng phải giày vò cho ra chuyện, có nghe hiểu chưa?"
Vài vị bạch diện không phản bác được, rất có lý.
Hoàng Cửu trả lời: "Được, Huyền Cửu ngươi là người chủ đạo, chúng ta nghe ngươi, chỉ e chúng ta không đủ nhân thủ, vô phương hoàn thành quá nhiều nhiệm vụ."
"Không sao, không đủ thì lại điều bạch diện tới, những phủ nhỏ yếu cần nhân thủ nhiều như vậy làm gì? Ta sẽ xin điều người từ phía trên!"
Có lời này của Tô Vũ, mấy người khác không tỏ ý kiến gì thêm.
Nếu đã tới đây thì mọi người cũng đều muốn làm ra chút công trạng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!