Mà giờ khắc này, Hạ Tân Y hoàn toàn không hay biết tất cả những chuyện sắp sửa xảy ra với mình.
Đánh nổ y hay không thì y hoàn toàn không biết gì cả, từ phủ thành chủ đi ra, Hạ Tân Y cũng rất điệu thấp, gần đây không yên ổn, y phải khiêm tốn một chút.
Lão cha còn chưa trở lại, đã giục nhiều lần nhưng y vẫn di chuyển rất chậm rãi, không hề tỏ vẻ khẩn trương tí nào.
Hồ tổng quản đều sắp chửi mẹ chửi cha!
Hạ hầu gia mà không về nữa thì Đại Hạ phủ sẽ thật sự loạn mất.
Được rồi, mặc kệ những thứ này, chính mình xem trọng Hạ thị thương hội là được, hai ngày nay có nhiều hàng hóa đến, y cần tra xét xem, mặt khác, chờ phụ thân trở về rồi nói sau.
Hai vị hộ vệ vẫn giấu kín trong hư không, không phải Nhật Nguyệt thì vô phương dò xét.
Hạ Tân Y rất kín tiếng, ăn mặc cũng cực kỳ mộc mạc, không có mấy người biết đến y.
Y một đường đi thẳng về hướng Hạ thị thương hội, nơi này cách phủ thành chủ không xa, bên kia cũng là khu náo nhiệt, nói nhảm, không phải khu náo nhiệt thì mở thương hội làm gì.
Mặc dù y có cảnh giác, thế nhưng thật sự không có mấy phần lo lắng.
Đừng đùa chứ, nơi này ở ngay trước cửa nhà ta mà!
Dù lần trước vị tướng lĩnh kia bị giết thì cũng là bởi vì tòa nhà cách xa phủ thành, y thì khác, ở đây rất gần phủ thành chủ, Hồ tổng quản đang ở ngay trong phủ thành chủ, nếu có chuyện thì thì nhiều nhất vài ba giây là ông ta có thể phóng tới nơi.
Thời gian ngắn như vậy, còn sợ nguy hiểm thì cửa nhà cũng không thể ra.
Hạ Tân Y tiếp tục hướng đi về phía trước.
Mà điều Tô Vũ muốn làm không nhiều, chính là dò xét xem Hạ Tân Y ở đâu, nắm rõ điểm đến.
Sau đó, trong nháy mắt lao tới cho y một quyền, đánh nổ y, tiếp theo lại cấp tốc trở về, ẩn vào trong đám người, còn chuyện điều tra thì hắn không quá lo. Hồ tổng quản cũng không phải vô địch, mình sợ ông ấy điều tra làm gì?
Từ khi thực lực Tô Vũ tăng lên, mấy thần văn chữ Biến, Nhẫn, m, Tĩnh đều đồng loạt tấn cấp, Liễm tức thuật của xoáy rùa cũng càng thêm cường hãn, cộng thêm ẩn thần phù mà lão Ngưu tặng hắn, đến mức độ này, có thể liếc mắt liền nhìn ra thân phận của hắn cũng không có mấy ai.
"Hai vị Sơn Hải đỉnh phong, mục tiêu vẫn rất rõ ràng!"
Tô Vũ thầm nghĩ, ngọc cảm ứng liên tục dò xét.
Khoảng cách ngàn mét, dưới tình huống không nhìn thấy người, mình lại đột nhiên phóng ra cho y một quyền là được rồi.
Hoàn mỹ!
Đang nghĩ ngợi, lòng Tô Vũ hơi động, mà giờ khắc này hắn đã đi đến ngay trước cổng chính nha môn Long Võ vệ, trò chuyện với vài vị gia hỏa đi cùng hắn, họ đều định đi vào trong nha môn.
Tô Vũ bỗng nhiên có một khắc ngừng lại, thật sự cũng không khiến bất kì ai chú ý, trước cửa Long Võ vệ, vài vị thủ vệ liếc nhìn bọn hắn, cũng không nhiều lời. Tới nơi này không phải làm việc thì là tìm người, không cần để ý, không ai dám gây chuyện ở phủ Long Võ vệ.
Mà Tô Vũ trong nháy mắt đã hóa gió.
Phút chốc, hắn độn không ngàn mét, thấy được Hạ Tân Y, cũng nhìn thấy hai vị Sơn Hải đỉnh phong đang trốn ở trong hư không.
Thần văn chữ "Tĩnh" phát động.
Hai vị Sơn Hải đỉnh phong còn chưa phát giác được bất kỳ nguy hiểm nào thì đúng lúc này, trong hư không đột nhiên xuất hiện một quả đấm cực lớn.
Oanh!
Đây là trên đường phố, lúc bấy giờ có rất nhiều người ở chung quanh, đột nhiên tất cả mọi người đều thấy được một màn kinh người ấy.
Ầm ầm một tiếng!
Một vị trung niên bị một quyền đánh cho chia năm xẻ bảy, huyết nhục văng tung tóe, triệt để nổ tung!
Giờ khắc này, đặc sản dân phong hung hãn của Đại Hạ phủ mới hiện ra rõ rệt, hơn mười người lập tức rút đao hoặc là kiếm ra, hoàn toàn không hề có động thái giải tán bỏ chạy.
Mà hai vị Sơn Hải âm thầm bảo hộ thì hơi ngẩn ra, sau một khắc, một vị Sơn Hải đỏ bừng hai mắt, đại não mất đi ý thức, giận dữ hét: "Tiểu hầu gia!"
Tiếng gầm lên giận dữ này đã vang vọng toàn thành.
Cùng lúc ấy, ở phủ thành chủ, một đạo khí tức cường hãn phóng tới.
"Hèn mạt!"
"Phong thành!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!