Tiểu hầu gia là ai?
Con trai của Hạ Hầu gia?
Trong chớp nhoáng này, toàn thành đều choáng váng, con trai của Hạ Hầu gia, trong thành, ngay tại nơi cách phủ thành chủ không xa, ngay tại bên cạnh cổng nha môn Long Võ vệ lại bị người đánh cho thân thể chia năm xẻ bảy!
Cái này ... Đây quả thực là chuyện khó tin, khó có thể tưởng tượng nổi.
Lúc bấy giờ, từng đạo khí tức Nhật Nguyệt, Sơn Hải bùng nổ.
Cũng cùng lúc ấy, Tô Vũ cấp tốc trở về tiếp tục trò chuyện với vài vị học viên, bỗng nhiên hắn ngẩng đầu nhìn về phía bên kia, một mặt đờ đẫn, mà mấy người khác cũng đều bị hấp dẫn lực chú ý.
Sau một khắc, cổng chính Long Võ vệ có mấy trăm hộ vệ quân lao ra, có vài vị cường giả trực tiếp bay lên trời, không ai quản đám Tô Vũ ở dưới cổng.
Đám Tô Vũ ngăn cản đường đi nên bị những Long Võ vệ đó thô bạo đẩy ra, những người này cấp tốc lao về hướng nội thành xảy ra chuyện để tập hợp.
Hệ thống chiến tranh của Đại Hạ phủ trong nháy mắt được thiết lập.
"Ù ù!"
Tiếng kèn vang lên, đay là việc lớn, là thiên đại sự, người của Hạ gia lại bị ám sát ngay tại nơi cách phủ thành chủ rất gần.
Tiếng rống giận dữ của Hồ tổng quản vang vọng toàn thành.
Bảy tám đạo khí tức Nhật Nguyệt tung hoành khắp nơi.
Mấy chục đạo khí tức Sơn Hải cấp tốc hội tụ.
Một cây trường thương phóng lên tận trời, Triệu tướng quân từ cổng nha môn sau lưng Tô Vũ lao ra, sát khí lay trời, giận không kiềm được.
Thời khắc này Đại Hạ phủ lập tức dẫn xuất vô số cường giả.
"Phong thành!"
"Trong vòng ba ngày, bất kỳ người nào cũng không được ra vào!"
"Hết thảy dân chúng lập tức trở về nhà, chờ đợi điều tra!"
"Kẻ tự tiện ra khỏi phòng, tự tiện rời đi, giết không tha!"
"Đào sâu ba thước, tìm ra hung thủ cho ta!"
Trên không, một vòng diệu dương chiếu rọi, uy hiếp toàn thành, Hồ tổng quản nắm chặt một viên cầu nho nhỏ, lúc nào cũng có thể tùy thời phá toái, lửa giận thao thiên.
"Huyền Cửu! Là ngươi đúng không?"
"Liệp Thiên các, các ngươi điên rồi, thật sự điên rồi, các ngươi chết chắc! Triệu hoán Đại Hạ vương trở về, triệu hoán Hạ phủ chủ trở về, triệu hoán Hạ Hầu gia trở về, đồ diệt Liệp Thiên các!"
Hồ tổng quản thật sự vô phương bình tĩnh!
Còn may mà tiểu Hầu gia không chết.
Thế nhưng, thân thể không còn, biển ý chí trọng thương, dưới tình huống như vậy, Hạ Hầu gia trở về ... Ông không còn mặt mũi nào gặp người được nữa!
Ngay dưới mí mắt của ông a!
Tiểu Hầu gia lại bị người ta đánh nổ.
Liệp Thiên các!
Một nắm đấm kia tuyệt đối là của Huyền Cửu, ông đã từng gặp qua.
"Phong thành!"
Ông muốn tra ra đối phương, đối phương chưa thể ra khỏi thành, nhất định là không, hắn nhất định còn ẩn giấu trong đám người.
Lần này mặc kệ trả giá lớn bao nhiêu, ông chắc chắn sẽ tìm thấy đối phương, rước khi Hạ Hầu gia trở về ông nhất định phải giết cái tên này.
Vốn cứ tưởng rằng chỉ là tiểu nhân vật, không nghĩ tới đối phương không phải chuột, không chỉ không trốn tránh, thậm chí còn dám to gan lớn mật, dám đánh giết nhân vật trọng yếu của Hạ gia!
Ánh mắt ông băng hàn!
Còn nữa, làm sao đối phương biết được hành tung của Hạ Tân Y?
Dù là ông thì thật sự cũng không quá rõ ràng Hạ Tân Y muốn đi đâu.
Ông nhìn về phía hai vị hộ vệ đang điên cuồng, ánh mắt rét lạnh, hai đồ đần độn này không hề có chút cảm giác nguy hiểm nào sao?