Lười nhiều lời với Tô Vũ, Chu Thiên Đạo đơn giản nói: "Còn có chuyện nhắc nhở ngươi, lần này cường giả đa thần văn hệ tới không ít."
"Hả?"
"Là người do các đại phủ bí mật bồi dưỡng ra!"
"Phản ứng bình tĩnh như vậy à?"
Chu Thiên Đạo ngoài ý muốn, Tô Vũ bật cười, trả lời ông: "Không có quan hệ gì với bọn họ, ta lại không giận chó đánh mèo lên những người đó, họ cứ tu luyện của họ là được. Phủ chủ, ngài cũng quá coi thường ta, nói câu khó nghe chút .. Mọi người không phải người chung đường, gặp cũng không nhận ra, các đại phủ chịu dùng tiền bồi dưỡng vậy thì cứ bồi dưỡng đi, ta đâu để ý. Ta chỉ để ý duy nhất một điểm, đừng bắt chúng ta làm bia ngắm, mặt khác thì không liên quan gì tới ta hết."
Hắn thật sự không để ý việc này, đây là lời thật lòng, những vị thiên tài ẩn giấu kia mạnh cũng tốt, yếu cũng được, đó là chuyện của riêng bọn họ.
Liên can gì tới ta đâu?
Lại không ăn một xu tiền nào của ta!
Không chọc ta thì ta mới lười tìm họ gây sự, có bệnh à? Nếu có thời gian thì để yên ta bế quan đúc thân còn tốt hơn.
Chu Thiên Đạo hơi ngạc nhiên trước thái độ của hắn, đó giờ Tô Vũ mang đến cho ông cảm giác hận thiên hận địa, nhưng lần này trở về, đừng nhìn Tô Vũ tạo ra sát nghiệt khôn cùng mà lầm, nếu nói về tâm tình thì có vẻ như hắn đã sáng sủa hơn trước rất nhiều.
Xem ra tiểu tử này đã có chút biến hóa, có điều chính hắn lại không phát giác được.
Nếu là trước đây, đề cập tới việc này thì có lẽ tiểu tử Tô Vũ sẽ xù lông, nhưng bây giờ thì quả thực hắn có vẻ khá thờ ơ.
"Ngươi có thể nghĩ như vậy là rất tốt, những người kia cũng là Nhân tộc, cũng có người ra sức vì Nhân tộc, dĩ nhiên, không trêu chọc ngươi thì thôi, trêu chọc ngươi, ngươi cứ xem tình huống mà xử lý ... dù sao Đại Minh phủ cũng không có ai trong số ấy."
Lời này rất thực tế.
Thực tế đến mức Tô Vũ phải bó tay, không ngờ ngài lại muốn khích bác ta chơi đùa đám kia?
Nhàn phát hoảng rồi à?
"Được, ta biết rồi, Phủ chủ, không tán gẫu nữa, ta còn nhiều chuyện phải làm lắm, ta đi làm việc đây!"
Phi!
Ở Đại Minh phủ, Chu Thiên Đạo xì một tiếng khinh miệt, giả trang cái gì, tiểu tử ngươi còn bận rộn hơn Phủ chủ như ta sao?
Mao đầu tiểu tử, ỷ có chút lực lượng liền đắc ý.
Không ưa nhất chính là người như ngươi!
Có giỏi thì đừng trở lại Đại Minh phủ, trở về, lão tử cũng không chào đón ngươi. Ngươi chỉ biết giúp Hạ gia làm việc, sao không thấy ngươi kiếm chút gì về cho Chu gia ta?
Lão Chu ăn chanh rồi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!