Ngoài thành, những thiên tài trở về từ tiểu giới có người lưỡng lự, có người kích động.
Họ rất muốn thử!
Đối với những người này, Tô Vũ chưa có ác cảm gì, dĩ nhiên, cũng sẽ không có hảo cảm gì hết.
Người xa lạ mà thôi.
Hắn không có quá nhiều ý kiến đối với những thiên tài này, thế nhưng đối với thế lực sau lưng họ đang không ngừng giật dây bức bách người của Hạ gia thì hắn rất khó chịu!
Bây giờ đã không phải thời điểm Nhân tộc tranh phong như ngày thường nữa.
Mà là vạn tộc tề tụ.
Lúc này mà bức bách Hạ gia sẽ khiến vạn tộc chế giễu, hăng hái làm tiên phong thì rõ ràng bọn họ đều không ôm tâm tư tốt lành gì.
Thân sơ hữu biệt, dù sao Tô Vũ cũng xuất thân Đại Hạ phủ, bây giờ thấy Hạ gia bị gia hỏa Nhân tộc bức bách, tự nhiên sẽ khiến hắn không thoải mái.
Ngay khi Tô Vũ vừa ra lệnh xong, bên kia bỗng có thiên tài Nhân tộc đứng dậy.
Đó là một thanh niên thoạt nhìn hơn hai mươi tuổi, tóc dài xoa vai, ở sau lưng y là một vị Nhật Nguyệt. Y than nhẹ một tiếng rồi đi ra, nhìn lướt qua thiên tài vạn tộc chung quanh, nói khẽ: "Đại Thương phủ Hầu Bình Triệu, Lăng Vân thất trọng. . ."
Y dừng một chút, nhìn quanh một vòng rồi liếc về phía một vị thiên tài vạn tộc, "Bác Thái, nguyện ý đấu một trận không?"
Bác Thái, Lăng Vân thất trọng, hạng 137 Hoàng bảng, Thực Nguyệt Ma Lang nhất tộc.
Không phải chủng tộc Bách Cường, nhưng thiên tài của tiểu tộc thế này lại rất ít gặp.
Thực Nguyệt Ma Lang nam trong nhóm 300 của vạn tộc, có chuẩn vô địch tọa trấn nên không tính là quá yếu. Xưa nay họ là chủng tộc phụ thuộc Ma tộc, chinh chiến vì Ma tộc nên lần này mới có cơ hội tiến vào Nhân cảnh.
Nghe thấy Hầu Bình Triệu khiêu chiến, Bác Thái khẽ cười, không nói hai lời, trong nháy mắt đã lăng không bước ra.
Con mắt gã mang theo một tia ánh đỏ như máu, gã cười lạnh một tiếng.
Gã không nói những lời đe dọa, cũng không cần.
Tiểu tộc giết đến tận Liệp Thiên bảng chính là minh chứng tốt nhất.
Vạn giới tranh phong, đại tộc có nhiều tài nguyên, thiên phú mạnh, công pháp, binh khí đều là nhất lưu, tiểu tộc thì có cái gì?
Thế mà gã vẫn có thể giết đến tận Liệp Thiên bảng, đây chính là thực lực.
"Giết!
Không cần trọng tài, gã quát kh một tiếng, đại biểu chiến đấu mở ra.
"Vù!"
Trong nháy mắt, một con Ma Lang hiện ra, móng vuốt sắc bén lấp lánh, tốc độ cực nhanh khiến cho không người nào có thể thấy rõ, trảo phong thoáng cái đã chộp tới đầu Hầu Bình Triệu.
Lúc Hầu Bình Triệu còn ở trong tiểu giới cũng đã trải qua vô số trận chiến, giờ phút này, thần văn của y hiện ra, bản thân cấp tốc lui lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!