"Đúng vậy!"
Vạn Thiên Thánh thở dài, "Cút đi, ngươi là đồ phế vật, không làm được gì hết, ta kêu ngươi nhất thống Vạn Tộc giáo, ngươi nhất định cứ phải làm ngược lại ý ta. Ta bảo ngươi ẩn núp, ngươi lại càng kiêu căng hơn, ngươi đã không còn là Lam Thiên khi xưa. .. Thôi, tùy ngươi vậy!"
"Lời này ... "
Lam Thiên cười khẽ: "Phủ trưởng hiểu lầm, danh tiếng của ta quá lớn, không có cách nào điệu thấp, ta không thể làm gì khác hơn là đi ngược lại con đường cũ, cao điệu một chút. Còn về Vạn Tộc giáo ... Những năm qua nếu không phải vì ta thì có lẽ Vạn Tộc giáo đã sớm lớn mạnh, ta vẫn có công lao đúng không?"
Vạn Thiên Thánh không để ý tới y.
Lam Thiên tỏ vẻ đáng thương, "Đừng vậy mà, cũng đâu phải ta chẳng làm nên trò trống gì, ít nhất ta đã thuận lợi đem lực lượng Vạn Tộc giáo giao cho Tô Vũ, không phải sao?"
"Huyền Cửu không phải Tô Vũ." Vạn Thiên Thánh thở dài, "Ngươi ... Ngu xuấn!"
Lam Thiên kinh ngạc: "Đừng có đùa, ngươi gạt ta đúng không? Nguyên Thủy không phải là ngươi thì thôi đi, nhưng neu Huyen Cửu cũng không phải Tô Vũ thì. .. Má nó, ngươi đang đùa ta chứ gì?"
"Đồ đần độn!"
Lam Thiên trừng to mắt, "Ta nghiêm túc mà, Huyền Cửu thật sự không phải Tô Vũ sao?"
Vạn Thiên Thánh tỉnh bơ đáp: "Ngươi có thể tự đi tới Tinh Hồng cổ thành hỏi thử xem. Có phải hay không, ta vô phương cho ngươi đáp án chuẩn xác."
Lam Thiên nhìn ông, hơi nhíu mày, "Ngươi vẫn không tin ta!"
'Có lẽ thế đi!"
Vạn Thiên Thánh thở dài một tiếng, "Có lẽ kế hoạch lần này sẽ thất bại, mà đồ đần độn nhà ngươi ngay cả thân phận Nguyên Thủy đều không xác định mà đã dám hồ ngôn loạn ngữ, ngay cả Huyền Cửu bên kia cũng thế!"
Ông lắc đầu, đơn giản dặn dò: "Chớ có làm loạn."
Lam Thiên nghi ngờ nhìn ông, "Có phải ngươi đang cố ý đề phòng ta? Vạn Thiên Thánh, ngươi đề phòng hơi quá rồi!"
"Ta chính là người của ngươi, ngươi lại loại bỏ ta ra ngoài?" Lam Thiên bức
xúc.
Vạn Thiên Thánh bình tĩnh đáp: "Không có chuyện đó."
"Ngươi khẳng định là không tin ta!" Lam Thiên không vui nói: "Những năm qua, ta đã bỏ ra rất nhiều công sức, ngươi lại nỡ đối xử với ta như vậy?"
Dứt lời, y bỗng hóa thành nữ thân, chỉ tay vào mặt Vạn Thiên Thánh mà mắng: "Ngươi là đồ tra nam! Thứ đàn ông phụ lòng phụ bạc!"
Vạn Thiên Thánh nhíu mày nhìn y, "Đừng đùa, thú vị lắm sao?"
"Ta nói sai sao? Ngươi chính là kẻ bội bạc." Lam Thiên bản nữ u oán: "Chắc chắn là ngươi đang hoài nghi ta. Nguyên Thủy không phải quá khứ thân của ngươi thì chính là Tam Đại, đúng không? Huyền Cửu cũng là Tô Vũ, đúng không? Ngươi đang giấu diếm ta những gì?"
Vạn Thiên Thánh một mực nhìn y, nhìn thật lâu mới cất tiếng: "Ta không biết ngươi có phản bội hay không, dù sao chuyện cũng đã trôi qua lâu rồi, mà ngươi lại có rất nhiều chuyện không nói cho ta biết, không phải ngươi cũng đang hoài nghi ta sao?"
Lam Thiên hừ lạnh, "Tín nhiệm giữa người và người không có tí xíu nào à? Ngươi nói cho ta biết trước, rốt cuộc Nguyen Thủy có phải là ngươi hay không?"
"Không phải!"
Vạn Thiên Thánh nhíu mày, "Ta đã nói không phải!"
"Là Tam Đại sao?"
"Không biết!"
"Ngươi không biết?" Lam Thiên không tin, "Hắn có phải là Nam Vô Cương hay không mà chẳng lẽ hắn không nói cho ngươi?"
"Ta không biết Tam Đại, mặc dù ta là đồ đệ của ông ấy ... "
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!