Lâm Huyền hôn mê đã một tuần, một tuần này tên tuổi của hắn được nâng lên một tầm cao mới.
Hoàn toàn xứng đáng là võ giả thẻ cam mạnh nhất!
Liên tiếp chiến thắng Công Tử và Đồ Tể, chiến tích này đã khiến tất cả mọi người đều khiếp sợ.
Sau khi chiến đấu xong còn hiện ra một đoạn chuyện xưa.
Kẻ Điên giống như đã thật sự bị điên vậy, hắn điên cuồng khiêu chiến tất cả võ
giả.
Đúng vậy, chính là tất cả!
Không chỉ có võ giả thẻ cam, ngay cả võ giả cấp thấp cũng bị hắn khiêu chiến.
Kẻ Điên thành công đạt được chiến tích giống Đồ Tể. Sờ tới đâu là người đó không dám ứng chiến.
Hai võ giả thẻ cam mạnh nhất đã thua, Lâm Huyền lại hôn mê bất tỉnh. Không còn nghi ngờ gì nữa, lúc này kẻ điên chính là người mạnh nhất.
Trong thời gian bảy ngày ngắn ngủi, giá trị của Kẻ Điên đã tăng tới đáng sợ.
Thậm chí có người còn nghi ngờ liệu giá trị của hắn đã vượt qua Công Tử và Đồ Tể hay chưa.
Rốt cuộc, sau bảy ngày hôn mê, cuối cùng Lâm Huyền cũng tỉnh dậy.
Mới vừa tỉnh lại, hắn đã cảm thấy đầu đau như gặp phải một cú nổ mạnh vậy.
Tất cả toàn thân đều vô cùng đau nhức.
Tuy rằng ngoại thương cũng đã đỡ hơn nhiều, nhưng kinh mạch của hắn lại bị thương ton thật sự.
"Xem ra để đột phá tới cảnh giới thứ tư phía trước thì không thể sử dụng Lôi Dẫn Kiếm được."
Lâm Huyền khẽ nhíu mày, đau quá!
Nguyên khí vốn rất nhiều trong cơ thể hắn, giờ chỉ còn lại một chút.
Sau khi nuốt không ít linh đan, nguyên khí trong cơ thể hắn mới khôi phục được một ít.
Thật lâu sau, hắn đứng dậy đi ra ngoài.
Sau khi tất cả võ giả nhìn thấy hắn, trên mặt đều là vẻ kính sợ.
Một trận chiến ngày đó đã khiến hắn hoàn toàn thành danh.
Đánh bại được Đồ Tể, phần chiến tích này không ai có thể lặp lại.
“Công Tử ở đâu?"
Lâm Huyền chặn một võ giả lại, mở miệng hỏi hắn.
Người nọ nhanh chóng đưa Lâm Huyền tới chỗ ở của Công Tử.
Công Tử lúc này nhìn lại càng thê thảm hơn nữa.
Cả người hắn nằm trên giường, cả người băng bó, nhìn qua trông thật kỳ lạ.
“Ngươi khôi phục nhanh như vậy sao?"
Công Tử ngồi dậy, nhìn về phía Lâm Huyền.
Lâm Huyền gần như cười thành tiếng.
Đầu của Công Tử cũng được băng bó kín kẽ, chỉ chừa lại đôi mắt, mũi, miệng là có thể nhìn thấy.
Nếu cảnh này bị những danh viện kia nhìn thấy, không biết sẽ đau lòng đến thế nào nữa.
"Thương thế của ngươi rất nghiêm trọng à?"
Lâm Huyền mở miệng hỏi.
Lúc sau khi thi triển Lôi Dẫn Kiếm, hắn cũng rơi vào hôn mê, không nghĩ tới sẽ khiến Công Tử trở thành bộ dạng như hiện giờ.
Công Tử trầm ngâm một lát, gật gật đầu.
"Chỉ sợ là ít nhất một tháng tiếp theo ta cũng đều phải nằm ở đây."
“Chiêu thức của ngươi quả thực đáng sợ, da của ta hiện giờ kinh khủng lắm."
Lâm Huyền cười khổ.
Phải nắm giữ sức mạnh thế này trong tay, với thực lực hiện giờ của hắn thật sự hơi quá sức.
“Chuyện của ngươi và Đồ Tể ... "
"Ta đã biết hết rồi."
Thật ra Công Tử lại vô cùng rộng lượng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!